Phần thứ nhất : Văn miêu tả-IV. Tả phong cảnh, cảnh vật-Bài số 27. Cây bằng lăng trước nhà.

Nguồn website giaibai5s.com

| BÀI LÀM Thấm thoắt, những ngày mưa xuân triền miên đã nhẹ tênh theo gió cuốn đi. Và một ngày, những tia nắng non hồng đã làm khô dần mặt đất ẩm ướt. Ngước nhìn trời trong xanh lẫn trong sắc tím bằng lăng như dải mây bồng bềnh trôi theo làn gió mát, ai đó bất chợt sẽ reo lên khe khẽ: “Ô, mùa hạ đã về…”.

| Út không còn nhớ ngày nào anh Ba đem cây bằng lăng về trồng trước nhà nữa. Nhưng nó vẫn nhớ như in những lúc nó chăm chỉ tưới nước cho cây bằng lăng non, anh Ba hay xoa đầu nó, cười: “Cây bằng lăng là bạn của bé Út đó”.

Cây bằng lăng như không phụ công lao của bé Út, mỗi ngày một lớn nhanh. Cho đến một ngày bé Út bước chân vào cổng trường THPT, cây bằng lăng đã vươn vai trong nắng, dồi dào nhựa sống. Anh Ba tốt nghiệp Đại học rồi ở lại thành phố làm việc, chưa kịp về đúng mùa hạ để ngắm nhìn thành

quả bao năm của bé Út. . | Ly, đứa bạn thân cạnh nhà có lần thốt lên khi nhìn thấy những bông | hoa bằng lăng đầu tiên những làn mây màu tím”. Để rồi mỗi sáng sớm nó lại cùng bé Út tưới cây. Có những trưa nắng hè, hai đứa bắc ghế ra ngồi dưới gốc cây đọc truyện Conan, chẳng hợp với cái màu lãng mạn của hoa bằng lăng gì cả. “Kế?” – Ly nhấm nhắn: “Tuổi học trò tích gì làm nấy, cứ vô tư đi!”.

Thằng Tùng học cùng lớp đã ngạc nhiên quá đỗi khi mỗi sớm chạy thể dục qua nhà Út thấy hai cô bạn thích thú tưới cây bằng lăng. Nó hỏi kiểu khiêu khích: “Tưới làm gì? Mấy cây bằng lăng ngoài đường chẳng cần ai

tới vẫn sống đấy thôi!” Hai đứa nguýt dài một cái rồi ngó lơ: “Hừn! Con trai gì mà nhiều chuyện!”… . Tháng năm vừa chớm, bằng lăng tím đã rực cả một khoảng không gian nhà bé Út. Ly hét toáng lên khi sang gọi Út đi dự lễ bế giảng năm học: “Út ơi! Cả nuột bầu trời màu tím”. Đứng ngắm mãi vẫn không chán, Ly tính hái

vài bông mang đến lớp. Khổ nỗi, hôm nay con gái phải mặc váy đồng phục, đâu được như ngày thường để trèo bây giờ.

Để Tùng hái cho” – cậu bạn nghịch như quỷ sứ bỗng trở nên nghiêm chỉnh đến lạ. Ô! Hay quá! Tùng xuất hiện như một vị cứu tinh cho cả hai đứa. Nhận những bông hoa bằng lăng, Ly đưa ngay lên ngửi. “Thơm một mùi thơm kì lạ, Út ơi!”. Út cười: “Đây là hương thơm của sức lao động nhà hai đứa mình bỏ ra đó”.

Chỉ ít phút sau, Tùng nghênh ngang đạp xe qua từng ngõ nhỏ. Phía sau là hai cô bạn áo dài thướt tha, giỏ xe chở những cánh hoa bằng lăng màu tím. Cậu vui vẻ hát trong nắng mai “Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa bằng lăng”. Út nghĩ ngay đến anh Ba. Không biết thành phố phương Nam nơi anh ở, hoa bằng lăng đã nở chưa nhỉ?

| Hồ Thanh Tuấn Đông Giang, Đông Hà – Quảng Trị. .

BÀI ĐỌC THAM KHẢO

| Cây xanh và hương hoa Hà Nội – Hà Nội mến yêu của ta

Hà Nội, thủ đô ngàn năm văn hiến của nước Việt Nam thân yêu chúng ta, tuy không có những nhà chọc trời, những quảng trường tráng lệ, những đại lộ thênh thang,… như thủ đô của một số nước trên thế giới, nhưng Hà Nội cũng có biết bao nét đẹp lắng dịu tâm hồn ta với tất cả niềm tự hào.

Hà Nội trải qua thăng trầm dòng chảy thời gian, lịch sử, bao khói lửa điêu tàn. Hoàng thành xưa với bao cung điện lấp lánh vàng son thời Lý, Trần, Lê,… nay chỉ còn lưu vết trong tầng đất khảo cổ. Tôi đã đến thăm chùa Ngọc Sơn, đứng trên cầu Thê Húc ngắm nhìn Tháp Rùa và mặt nước xanh trong Hồ Gươm trong ánh tà dương. Tôi cũng đã từng đến lô Tây, thăm chùa Trấn Quốc, lặng ngắm “mặt gương Tây Hồ” sáng sớm mùa thu, đón “hồn thu thảo” trong làn gió lao xao như reo như hát, chợt mơ màng xao xuyến bởi tiếng chuông chùa xa như một giọt ngọc tan ra trong màn sương. Hà Nội của ta, của trái tim ta, thật đẹp và đáng yêu lắm.

Tôi chỉ muốn nói đến với chị, với em về tình yêu của tôi đối với cây xanh và những mùa hoa trên những đường phố Hà Nội. “Hà Nội mến yêu của ta”, của thời sinh viên. Đã bao năm tháng trôi qua, bóng cổ thụ, hàng cây xanh, mùi hoa sữa… nơi “36 phố phường” vẫn làm tôi bối hôi, man mác

Cây đa là hình ảnh thân thuộc nhất của mọi làng quê. Hà Nội cũng có một số cây đa cổ thụ, như một chứng nhân hai, ba trăm năm giữa mưa nắng và buồn vui cuộc đời. Cây đa nằm trong khuôn viên trụ sở báo Nhân Dân. Cây đa ở đền Ngọc Sơn đã gượng dậy sau trận bão năm 1977, nay vẫn còn

xanh tốt. Cây đa ở số 87 phố Hàng Gai,… Xứ Đoài (Sơn Tây) nay đã trở thành một phần máu thịt của Thủ đô. Đến đâu ta cũng gặp bóng đa cổ thụ xanh um che rợp mái đình cổ như Mông Phụ, Đường Lâm, Hạ Hồi, Ngọc Hồi, vv… .

Hà Nội ngày nay có nhiều đường phố như muốn níu giữ đôi chân ta. Sau mấy chục năm đi làm ăn xa, một ngày đẹp trời 2010, tôi trở về Hà Nội,

mảnh hồn tôi sống lại với bao kỉ niệm đẹp thời thanh xuân. Phố Thợ Nhuộm, | phô Đại Cồ Việt, phô Trần Nhân Tông,… hai dãy bằng lăng lá xanh mơ

màng, hoa tím nhạt, hồng tươi, tím ngắt pha hồng,… từng chùm, từng dải bồng bềnh trong nắng gió đầu hè. Ven đường Phạm Văn Đồng xanh mướt | hàng cây xà cừ. Lá đổi thay theo tháng ngày. Lớp lá vàng rực vừa trút xuống, hàng cây đã khoác lên mình bộ áo mới: tươi non, đỏ nhạt, xanh lục mỡ màng. Phố Hoàng Diệu, phố Phan Đình Phùng, nhẹ bước dưới màu xanh cây lá, đâu tóc ta, áo quần ta, không biết từ lúc nào, một vài bông hoa xà cừ nhỏ li ti, màu vàng chanh cứ bám vào, cứ treo vào với bao tình lưu luyến. Hoa đậu vào tai, mơn man vào má người lữ khách. Hoa e ấp như tâm tình, như khẽ hỏi: “Tình cố đô còn nhớ chăng hỡi người bạn muôn vàn thương mến!”.

Dãy hoa điệp vàng tươi chạy dài đường Xuân Thủy suốt mùa hạ sang mùa thu như ướp hương cho bao mối tình lãng mạn nảy nở trong tâm hồn mộng mơ của những sinh viên sư phạm, những cô giáo, thầy giáo sẽ tỏa đi bốn phương trời. . Mấy năm qua, nhiều cây sưa ở Hà Nội đã bị bọn “sưa tặc” đốn trộm. Gốc cây trơ ra như một nỗi đau tê tái lòng người. Còn đâu nữa những chấm tuyết trắng muốt, mong manh của hoa sưa rắc trên hè phố Trần Hưng Đạo,

Đình Phùng, Trần Đại Nghĩa,… mỗi độ xuân về, cứ làm ta bịn rịn, bâng khuâng.

Cuối thu, đầu đông, hoa sữa nồng nàn, hoa sữa ngào ngạt. Gió heo | may như quyện lấy hương hoa sữa, đem đến mọi nhà, mọi người. Đêm đêm

hoa sữa len vào cửa sổ các nhà như gợi nhớ thương, như đánh thức người chập chờn trong hồn mộng. Phố Nguyễn Du, phố Nguyễn Chí Thanh,… có nhiều hàng cây hoa sữa, nơi hẹn hò lí tưởng của những cặp tình nhân giữa những ngày đông chí. Ai đi đâu, ai về đâu, xin trở về Hà Nội, trở về để đón hoa sữa dâng hương, “Những đêm hoa sữa thơm nồng”,…

| Còn có hoa ban, món quà của núi rừng Tây Bắc gửi người dân và phố phường Hà Nội. Trên đường phố Trần Đại Nghĩa, trước cổng Trường Đại học Kinh tế Quốc dân có một, hai cây hoa ban, đầu xuân nở hoa trắng muốt. Cây hoa ban mang bao tình nghĩa của một nữ sinh viên dân tộc Mường tỉnh Hòa Bình. Hoa ban thanh khiết trắng trong như tâm hồn cô gái người dân tộc trên Suối Rút. Trên đường Thanh Niên, gân lăng Bác, đường Trần Duy Hưng,… hoa ban như những cánh bướm tung bay giữa trời xuân. Hoa đẹp tươi, nồng nàn như nụ cười sơn cước.

.

Màu xanh của cây lá, của mặt hồ. Màu xanh của bầu trời tự do thanh | bình bát ngát, bao la, mênh mông khi là Nội tưng bừng bước vào lễ kỉ niệm 1000 năm tuổi. Cây xanh trên đường phố, trong công viên, hãy nở thật nhiều hoa, dâng hương ngào ngạt, làm đẹp thêm Hà Nội, Hà Nội mến yêu của ta.

Hà Nội mang khí thế mới, mang tầm vóc mới. Hà Nội của thiên niên kỉ mới, tráng lệ và huy hoàng. Hà Nội của hương hoa và màu xanh bất tận, “vạn cổ thử giang sơn”.

Phần thứ nhất : Văn miêu tả-IV. Tả phong cảnh, cảnh vật-Bài số 27. Cây bằng lăng trước nhà.
Đánh giá bài viết