DÀN BÀI

a. Mở bài

Giới thiệu cảnh mùa đông nơi em ở (địa điểm, không khí, cảnh vật và tâm trạng, cảm xúc của em,…).

b. Thân bài

Miêu tả chi tiết cảnh mùa đông nơi em ở (khu phố hay thôn xóm) theo một thứ tự hợp lí. Em lựa chọn những hình ảnh tiêu biểu của mùa đông nơi em ở gắn với sự việc để tả và sắp xếp theo trình tự thời gian như: cảnh vật đầu mùa đông; cảnh vật giữa mùa đông, cảnh vật cuối mùa đông gồm: không khí, cây cối, con vật, con người,… ở khu phố hay thôn xóm em ở). Hoặc em có thể tả cảnh vật mùa đông theo trình tự thời gian của một ngày (như buổi sáng, buổi trưa, buổi chiều, đêm mùa đông).

Em cũng có thể miêu tả cảnh vật tiêu biểu trong mùa đông nơi em ở từ khái quát đến cụ thể và theo trình tự không gian như:

– Không khí mùa đông: Thời tiết: gió Bấc thổi, giá lạnh tràn về, sương muối bao phủ,… Những ngày mưa, ngày nắng ấm,… Bầu trời: Bầu trời u ám, nhiều mây, không có mặt trời,.. Bầu trời những ngày mặt trời xuất hiện, những đêm trăng mờ,…

– Tả chi tiết cảnh vật mùa đông:

+ Cảnh vật từ trên cao xuống thấp, từ xa đến gần hoặc ngược lại: cảnh vật ở ngoài đường: Cây cối: thay lá, tàn úa (lá vàng rụng như cây xoan, cây gạo,…). lá đỏ rụng như cây bàng,…), cành cây khẳng khiu, trợ trụi,..; có những cây xanh tốt, sum suê (như cây xà cừ, cây thông,…); cỏ ven đường úa vàng,… Con đường: vắng vẻ, bị sương che khuất,… Cánh đồng: màu nâu của đất ải, những cánh đồng màu (ngô, khoai, rau, hoa,…). Dòng sông: chảy chậm, nước trong xanh, thuyền trôi nhẹ trên sông,…

+ Cảnh vật trong thôn xóm (hoặc khu phố): Cây cối: cây cối trước sân nhà như cây trạng nguyên nở hoa đỏ rực, hoa cúc, hoa hồng,..; cây cối trong vườn các loại rau mùa đông xanh tốt như rau cải, bắp cải, su hào, rau diếp,..; cây táo trĩu quả, cây xoài nở hoa,… Con người: mặc quần áo ấm, đi lại vội vã,… Con vật: chó, mèo vắng bóng; gà, vịt co ro,…

c. Kết bài

Phát biểu cảm tưởng của em về cảnh vật mùa đông nơi em ở (cảm xúc ấn tượng, suy nghĩ của em về mùa đông).

BÀI LÀM

Kết thúc kì thi học kì I, tôi được nghỉ học ba ngày, bố mẹ cho tôi về quê ở với bà ngoại. Bây giờ đang là mùa đông và đây là lần đầu tiên tôi được sống trong khung cảnh mùa đông của làng quê. Mùa đông làng quê đã đem đến cho tôi những cảm giác vô cùng mới lạ.

Bố đưa tôi về quê từ sáng sớm vì nghe dự báo thời tiết chiều tối sẽ có một đợt không khí lạnh từ phía bắc tràn xuống. Buổi chiều ở quê, nắng hoe hoe vàng, gió thổi nhẹ, không gian yên tĩnh và tiết trời ấm áp. Nhưng trên bầu trời đã xuất hiện mỗi lúc một nhiều những dải mây trắng và ở phía bắc mây đen bắt đầu dâng lên. Bà tôi thu xếp chiếc chăn bông phơi ngoài sân, nhìn trời vào bảo: “Bắt đầu trở trời rồi. Đêm nay gió mùa đông bắc tràn về, trời sẽ lạnh lắm đây”. Đúng như lời bà nói, nửa đêm tôi bị đánh thức bởi tiếng gió rít lên ù ù, tiếng mưa rơi tí tách và tiếng lá cây trút xuống từng lớp từng lớp ở bên ngoài. Trời trở lạnh nhanh như đã hẹn từ trước. Kéo chiếc chăn bông ấm áp đắp lên người, tôi vẫn có cảm giác cái lạnh đang ngấm dần vào da thịt.

Theo thói quen ở thành phố, buổi sáng tôi dậy sớm để đi bộ. Mặc quần áo ấm, đội mũ kín mít, đi ra đường, tôi vẫn thấy gió lạnh táp vào mặt tê buốt. Mưa đã tạnh, không khí trở nên hanh khô. Buổi sáng mùa đông ở làng quê thật vắng vẻ và yên tĩnh. Gió thổi mạnh làm những cành cây đung đưa, xào xạc. Trên đường, đêm qua, gió đã làm công việc của chị lao công vun lá rụng thành từng đám. Buổi sáng, lá vàng tiếp tục liệng xuống như đàn bướm rập rờn vờn đuổi nhau trên đường. Hai cây gạo to ở đầu làng đứng trầm tư trong gió rét đã trút chiếc lá cuối cùng, cành trơ khấc, khô gầy, sẫm lại. Cây bàng ở chỗ rẽ vào làng cũng chỉ còn thưa thớt vài ba chiếc lá đỏ bám hờ hững trên các nhành khẳng khiu. Ven đường những bông cỏ may nâu sẫm cúi rạp mình như để tránh gió lạnh. Chỉ có hàng phi lao hai bên đường vẫn khoác màu xanh, sum suê, kiêu hãnh vươn thẳng lên trời như chào đón mùa đông. Bên này đường là cánh đồng đang vào ải, thẫm nâu một màu đất mênh mông. Bên kia đường là bãi trồng màu tươi tốt với những vạt ngô xanh bạt ngàn, ngũ hoa ngô xám phất phơ tung phấn trong gió, từng kẽ lá đang trổ những bắp ngô non mũm mĩm. Những ruộng hoa cải vàng tươi, lộng lẫy, rung rinh làm bừng sáng cả không gian. Những luống hoa cúc, hoa hồng rực rỡ khoe sắc, nghiêng mình như đang e lệ làm duyên. Xa xa, thấp thoáng dòng sông mềm như một dải lụa, chảy lững lờ với những đám lục bình trôi lặng lẽ, vài ba chiếc thuyền chài thu mình, lướt chầm chậm trên dòng nước lạnh giá. Cảnh đẹp như trong những bức tranh tôi đã từng ngắm.

Mấy ngày ở quê, tôi có dịp quan sát kĩ lưỡng hơn cảnh vật trong xóm. Trời giá lạnh, đám trẻ con mặc những chiếc áo len, áo khoác sặc sỡ, ấm áp, nô đùa quẩn quanh trong sân nhà, không dám ra đường. Mấy chú chó tinh nghịch thường ngày vẫn quẩn quanh bên các cánh cổng, sủa ầm ĩ mỗi khi có người lạ đi qua, cũng thấy vắng bóng, chắc là đã chui vào một chỗ ấm áp trong nhà. Mẹ con đàn gà co ro đứng dưới mái hiên, gà mẹ xòe cánh ủ ấm cho đàn gà con đang tranh nhau rúc vào cánh mẹ để tránh rét. Những cây trạng nguyên la đà trước cửa nhà cháy rực lên màu đỏ tươi, cánh hoa xòe to, vươn ra phía trước như hãnh diện vì là loài hoa đặc trưng của mùa đông làng quê. Hình như ở quê tôi, hầu hết các nhà đều trồng cây trạng nguyên. Ông tôi bảo: “Người ta trồng cây trạng nguyên trước cửa nhà vì muốn con cháu thành đạt, hiển vinh. Loài cây này dễ trồng mà mùa đông hoa nở đỏ cả cây vừa đẹp vừa đem lại cảm giác ấm áp”. Làng tôi mới từ ngoài bãi chuyển vào hơn mười năm nay nên đất chia cho từng nhà vuông vức, thẳng hàng như những ô bàn cờ. Nhà nào cũng có một khu vườn rộng. Mùa đông, trong vườn, những luống rau cải, rau diếp xanh non mơn mởn đua nhau mọc, những cây bắp cải cuộn tròn như những bông hoa xanh biếc, xếp hàng ngay ngắn. Và dường như giá lạnh khiến lũ chim sâu càng nhanh nhẹn hơn. Chúng đậu xuống các luống rau, nhanh thoắt chui vào các kẽ lá để bắt sâu. Trong các khu vườn, những cây táo trĩu trịt quả, cành uốn cong như sắp sà xuống đất, những cây xoài phủ đầy những cánh hoa trăng trắng, nâu nâu khẽ đung đưa trong gió. Thỉnh thoảng có những cây đào nở sớm, những lộc non xanh xanh nhú lên và nụ hoa hé sắc thắm khiến tôi có cảm giác mùa xuân đang về giữa mùa đông giá lạnh. Ở quê, có những sáng sớm sương muối dày đặc, bao phủ mịt mù khắp nơi, khiến tôi phải lần dò từng bước mà không nhìn rõ lối đi trên đường, có mấy người đi chợ ở phía trước nhưng chỉ nghe có tiếng nói lao xao mà chẳng thấy người. Phải đến gần trưa, sương mới tan, nhưng trời vẫn rét buốt, hà hơi như có khói tỏa ra từ miệng. Nhưng cũng có những ngày nắng ấm, cảnh vật được tắm gội trong ánh nắng vàng, bầu trời được đẩy lên cao hơn, nền trời trong xanh, chim chóc chuyền cành, hót líu lo, tưởng chừng như mùa đông sắp đi qua.

Mười ngày ở quê trôi qua quá nhanh, tôi lại phải xa ông bà ngoại để trở về thành phố. Nhưng những cảnh vật của mùa đông làng quê còn đọng lại mãi trong tâm trí tôi. Và tôi vẫn mong chờ một ngày đông gần nhất tôi lại được trở về quê để được ngắm mình trong cảnh vật ấy.

Giaibai5s.com

Phần 3 Đề 17: Miêu tả cảnh mùa đông nơi em ở.
Đánh giá bài viết