DÀN Ý

1. Đặt vấn đề:

– Tình mẫu tử là một tình cảm thiêng liêng, cao đẹp, có ý nghĩa sâu sắc trong cuộc đời mỗi con người.

– Biết bao tác phẩm, bao lời nói đã được dùng để ca ngợi tình mẫu tử, ca ngợi sự hi sinh, lòng vị tha cao cả của mẹ dành cho con.

– Trích dẫn nhận định: “Vũ trụ có nhiều kì quan nhưng kì quan tuyệt vời nhất vẫn là trái tim người mẹ”.

2. Giải quyết vấn đề:

1. Giải thích nhận định: Nhận định được phát biểu sinh động, ấn tượng bằng nghệ thuật so sánh

+ khẳng định: tình yêu của mẹ dành cho con là điều tuyệt diệu nhất trong vũ trụ này, là tình cảm đẹp nhất mà không kì quan nào sánh được.

2. Chứng minh nhận định:

– Tình mẫu tử không phải là một định nghĩa khô khan, cũng không phải là một khái niệm mà từ ngữ có thể nói hết. Tình cảm ấy vô hình trong không gian nhưng lại hữu hình và ngự trị trong lòng con người. Đó là tình yêu của mẹ dành cho con, là tấm lòng trân trọng biết ơn của những người con dành cho mẹ của mình.

– Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, cao đẹp. Không gì trên cõi đời này có thể sánh với tình mẹ yêu con: chín tháng mang nặng đẻ đau, công dưỡng dục dạy dỗ, mẹ luôn là điểm tựa tinh thần, là chỗ dựa cho con trên mỗi bước đường đời… Đôi khi, tình cảm thương con còn được biểu hiện qua những hành động trái chiều.

– Không được sống trong tình yêu thương, chăm sóc của mẹ là một thiệt thòi lớn đối với những đứa trẻ bất hạnh. Ngược lại, những đứa con hư chính là những vết thương lòng của mẹ. Trong cuộc sống hiện đại, cùng với sự phát triển của xã hội là sự thay đổi dân các quan hệ đạo đức xã hội. Thấy được ý nghĩa thiêng liêng của tình mẫu tử và sống đúng với đạo lí làm con là vấn đề cần thiết đối với thanh niên hiện nay.

3. Kết thúc vấn đề:

– Khẳng định lại ý nghĩa thiêng liêng của tình mẫu tử trong cuộc đời mỗi con người.

– Liên hệ bản thân.

BÀI LÀM

“Trên trời cao có muôn vàn ánh sao Trên đồng quê có muôn vàn cây lúa . Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi

Và mẹ em chỉ có một trên đời” Mỗi người chúng ta khi sinh ra chỉ có một người mẹ, một người cha và một mái ấm gia đình. Ai đã từng lớn lên trong vòng tay của mẹ, đã từng yên giấc bên nối với lời ru à ơi hẳn sẽ hiểu trái tim mẹ bao la nhường nào! Chính bởi vậy, đã có ý kiến cho rằng: “Vũ trụ có nhiều kì quan nhưng kì quan tuyệt vời nhất vẫn là trái tim người mẹ.” Ý kiến này thực sự đã làm trỗi dậy biết bao suy nghĩ trong lòng của mỗi người làm con và đánh thức một khoảng lặng nào đó trong mỗi chúng ta…

Suy nghĩ ấy là những trăn trở về cái mà người ta gọi là “kì quan”. Nếu chỉ hiểu theo nghĩa thông thường, hai chữ kì quan là những cảnh quan, công trình kiến trúc đẹp đến kì lạ, được mọi người ngưỡng mộ, thì có gì để nói chăng ngoài sự ca tụng? Vũ trụ từ thuở sơ khai đã mang trong nó những vẻ đẹp bí ẩn mà con người chưa khám phá hết. Thế giới đã có biết bao nhiêu kì quan đẹp vô ngần như Kim Tự Tháp Ai Cập, như Vạn Lí trường thành (Trung Quốc)… Đó là những vẻ đẹp tiềm ẩn, kì diệu do tự nhiên tạo hoá ban tặng. Đó là những vẻ đẹp tinh xảo, điêu luyện do bàn tay, trí óc con người tạo lên, nó phản ánh sự tinh tế của những tâm hồn phong phú cùng sự phát triển của cả nhân loại. Bảy kì quan thế giới cổ đại và những kì quan thế giới hiện đại mà chúng ta đang bình chọn đều thể hiện được sự tinh tế, sắc sảo ấy. Du khách khắp nơi khi đến với Ai Cập đều phải ngưỡng mộ bàn tay khéo léo và sự tính toán chính xác của người dân sống Nin cổ đại trước một Kim Tự Tháp được xây lên bằng những viên đá gắn kết chặt chẽ đến từng góc cạnh mà không cần dùng bất cứ chất kết dính nào như keo, bột… Hoặc nếu ai đã từng đến Trung Hoa tham quan, chắc sẽ không thể không thán phục sự lao động, hi sinh của hàng ngàn vạn người dân Trung Quốc cổ đại của biết bao nhiêu thời kì để làm nên bức trường thành kiên cố dài hơn 6000 km. Sự ngưỡng mộ ấy của chúng ta dành cho trái tim và tài năng của những con người vĩ đại đã làm nên những kì quan thế giới.

Tuy nhiên, vượt ra khỏi giới hạn của một quy tắc thẩm mĩ được định sẵn để đánh giá kì quan, có một kì quan không chỉ đẹp mà còn thiêng liêng, cao quý hơn bất kì thứ gì, đó là trái tim người mẹ kì quan tuyệt vời nhất của vũ trụ.

Trái tim người mẹ là một kì quan mang trong nó những vẻ đẹp thiêng liêng, cao cả. Đó không chỉ đơn thuần là vẻ đẹp bề ngoài – cái chúng ta có thể nhìn thấy được mà còn là vẻ đẹp tiềm ẩn bên trong. Vẻ . đẹp ấy chính là tình yêu thương vô hạn mà mẹ dành cho mỗi đứa con.

Suốt cuộc đời và suốt cả hành trình làm người của con có bao giờ thiếu vắng hình bóng mẹ. Có lẽ Chúa đã tạo ra mẹ như một nữ thần bảo vệ con troing suốt chặng đường đời. Khi bạn bước chân vào thế giới này, mẹ đã ôm bạn trong tay. Chính mẹ là người đút từng miếng ăn cho bạn, là người chuẩn bị cho bạn mọi thứ cả về vật chất lẫn tinh thần trong ngày đầu tiên đi học. Chính mẹ là người chia sẻ với bạn những lúc bạn buồn và cùng bạn giải quyết những rắc rối trong cuộc sống. Mẹ là người đã khóc trong ngày lễ tốt nghiệp của bạn khi bạn ở tuổi mười tám. Mẹ sẽ khóc khi lo lễ cưới cho bạn, sẽ khuyên bạn nhiều điều trước khi bạn rời ngôi nhà thân thương, từ bỏ tính cách tiểu thư con nít quen nũng nịu bên mẹ để đến với một cuộc sống mới. Và rồi, khi rời xa vòng tay ấy, bạn mới thấu hiểu được tình yêu thương bao la tựa một biển hồ lớn hiền hoà mà mẹ dành cho bạn. Tình mẫu tử dường như vô điều kiện hay đó là cái bản chất, bản ngã là thuộc tính vốn có của nó mà Chúa đã ban cho. Tình mẫu tử có thể bất chấp mọi khoảng cách, mọi rào cản của không gian và thời gian.

Cũng như tình cảm mà nó mang trong mình, trái tim người mẹ là một kì quan vô hình, bất biến bởi “chưa có ai kể cả thị sĩ có thể đo lường được sức chứa của trái tim.” (Zelda Fitzgerald). Mưa gió, tự nhiên không thể bào mòn làm mất đi vẻ đẹp vốn có của nó khác với : mọi kì quan trên thế giới. Sẽ không có cái gì là khôn cùng của tình yêu thương bởi nó là “dòng năng lượng bất tử nuôi dưỡng, mở rộng và bảo tồn những điều tốt đẹp của cuộc sống”. Và trái tim người mẹ sẽ không bao giờ ngừng đập, ngừng trao yêu thương chừng nào những đứa con của họ còn sống. Ngay cả đến lúc lìa đời, trái tim người mẹ vẫn luôn hướng về con. Từ thuở bé học mẫu giáo, tôi đã từng được nghe mẹ kể câu chuyện mà cho đến tận bây giờ vẫn không thể nào quên: “Có một người rất tài săn bắn, nếu con thú rừng nào không may mắn gặp bác ta thì hôm ấy coi như ngày tận số. Một hôm người đi săn xách nỏ vào rừng. Bác thấy một con con vượn lông xám đang ngồi ôm con trên tảng đá. Bác nhẹ nhàng rút mũi tên bắn trúng tim vượn mẹ. Vượn mẹ giật mình, hết nhìn mũi tên lại nhìn về phía người thợ săn bằng ánh mắt căm giận, tay không rời con, máu ở vết thương rỉ ra loang khắp mũi tên. Người đi săn đứng im chờ kết quả… Bỗng vượn mẹ nhẹ nhàng đặt con nằm xuống, vơ vội nắm bùi nhùi gối lên đầu con, rồi nó hái cái lá to, vắt sữa vào đặt ngay lên miệng con. Sau đó vượn mẹ nghiến răng giật phắt mũi tên, rú lên một tiếng ghê rợn rồi từ từ gục xuống. Người đi săn đứng lặng, hai giọt nước mắt từ từ lăn trên má, bác bắm môi bẻ gãy cây nỏ và quay về. Từ đó bác không bao giờ đi săn nữa.” (theo Lép Tôn-xtôi). Trong giây phút cận kề với cái chết, vượn mẹ vẫn lấy hết sức bình sinh, âu yếm, nâng niu đứa con, trao cho nó tình yêu thương nồng ấm mặc cho nỗi tê buốt giày vò. Câu chuyện tưởng như giản đơn nhưng lại mang ý nghĩa sâu sắc, nó là minh chứng cụ thể nhất cho sự bao la, vĩnh hằng trong trái tim người mẹ. Đó không chỉ là trái tim của một loài động vật với thiên chức làm mẹ mà còn là biểu tượng cho trái tim của biết bao người mẹ khác trên thế giới này.

Vẻ đẹp của trái tim người mẹ không chỉ được chúng ta đón nhận mà còn được mọi người ngưỡng mộ. Trái tim ấy thể hiện qua hình ảnh tình mẫu tử dường như là nguồn cảm hứng vô tận cho các nghệ sĩ từ xưa đến nay. Hình ảnh mẹ đã được Chế Lan Viên tái hiện qua cánh cò trắng quen thuộc để rồi nhà thơ đúc kết lên một triết lí vĩnh hằng “Con dù lớn vẫn là con của mẹ Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Trái tim người mẹ đã được tái hiện qua biết bao bài hát với âm hưởng du dương, trầm ấm, qua biết bao vở kịch hay và quan trọng là trong chính cuộc sống thường nhật của chúng ta. Chúng ta có phải tìm đâu xa xôi khi mà bên cạnh chúng ta là mẹ một kì quan tuyệt vời nhất của vũ trụ. Người luôn ở bên cạnh ta, Người đã cho ta sự sống, và Người ấy là một kì quan mà có lẽ cả cuộc đời này chưa ai khám phá hết. Hãy dành chút ít thời gian để tìm thấy khoảng lặng của cuộc sống! Chúng ta đang sống trong một thế giới hiện đại đây nhộn nhịp sôi động mà khó ai có thể rời khỏi nó, chúng ta đi tìm những thứ “xa xỉ”, những thứ . được gọi là tuyệt vời nhưng không hề biết mình đã bỏ qua rất nhiều thứ cần nâng niu, trân trọng. Đó là bài học đau đớn cho biết bao người, cho nhân vật Nhĩ trong “Bến quê” và cho tất cả chúng ta. Có thể bạn thấy mình có mẹ, có một gia đình là điều bình thường nhưng có biết bao người chỉ cần được nhìn mặt mẹ, được mẹ hát ru một lần đã là điều hạnh phúc nhất. Đừng xem những điều gần gũi với trái tim bạn là hiển nhiên. Đời người liệu rằng tồn tại được bao nhiêu, và mẹ sẽ không nằm ngoài vòng luân hồi nghiệt ngã của cuộc sống. Khi mẹ ra đi những kỉ niệm yêu mến nuối tiếc sẽ ở lại. Hãy trân trọng từng giây phút, dẫu rằng đôi khi mẹ không phải là người hiểu ta nhất trong những người bạn của ta, có thể không đồng ý với những suy nghĩ của chúng ta, nhưng người ấy vẫn là mẹ bạn!!!

“Vũ trụ có nhiều kì quan nhưng kì quan tuyệt vời nhất vẫn là trái tim người mẹ”, ý kiến ấy không những nói lên vẻ đẹp diệu kì của trái tim người mẹ mà còn là quà tặng thấm thía, là một chân lí cuộc sống mà mỗi con người cần ghi nhớ để làm hành trang cho cuộc đời này. Khi bạn đọc bài viết này xin hãy coi nó như một lời tâm sự nhẹ nhàng, xin hãy tìm thấy giá trị đích thực của cuộc sống bởi nó ở ngay bên cạnh chúng ta, rất gần nhưng cũng rất xa. Hãy yêu thương và kính trọng mẹ, dù rằng có thể bạn có cách nhìn khác với mẹ vì cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa nếu không có người.

Giaibai5s.com

Đề số 29: “Vũ trụ có nhiều kì quan nhưng kì quan tuyệt vời nhất vẫn là trái tim người mẹ”. Em có suy nghĩ gì về ý kiến trên? – Văn mẫu lớp 7
Đánh giá bài viết