Mưa vẫn trắng trời, trắng đất. Tưởng như, có bao nhiều nước trên trời đều trút cả xuống trong mấy ngày nay. Nước tràn nhà cửa, nước ngập ruộng đồng. Mọi người vô cùng lo lắng. E khó tránh khỏi thảm họa lũ lụt. Thì ra, cơn giận của thần thánh mà cũng thật khác người thường. Đã không biết mấy trăm năm, mấy ngàn năm rồi mà Thủy Tinh vẫn chưa hết ghen tuông. Mà dường như, cơn giận sau còn ngùn ngụt hơn cơn giận trước. Sấm sét, bão giông… chớp rạch liên hồi. Cộng thêm những phương tiện của thời hiện đại, trận giao chiến giữa hai vị thần càng khiến con người khủng khiếp, hãi hùng hơn.

Giữa dòng nước cuộn xoáy, người ta vẫn thấy Thủy Tinh mình trần, lực lưỡng, mặt đỏ bừng bừng, mềm như một sinh linh của biển cả, chao đi, chao lại để điều binh, khiển tướng. Những thành trì kiên cố vừa được Sơn Tinh và các tì tướng của ngài dựng lên, trong nháy mắt đã bị các máy ủi khổng lồ của Thủy Tinh với những cái đầu sắt to bè bè hùng hục xông tới, san bằng. Những chiếc vòi rồng phun nước được mở hết công suất tạo thành những cột nước khổng lồ chưa từng thấy trong lịch sử, cộng với những trận mưa liên tục, xối xả đã đủ sức cuốn phăng những vật cản mà đội quân lính tinh nhuệ, quả cảm của Sơn Tinh đã bền bỉ dựng nên. Nước cứ thế càng lúc càng dâng cao, đục ngầu, sôi trào, cuồng nộ cùng với lòng ghen tuông, thù hận đang ngùn ngụt cháy trong trái tim máu sôi của Thủy Tinh. Vị Thần Nước cao ngạo, hung hăng, hả hê trong cơn khát thèm chiến thắng để mong một lần được rửa vết nhục xưa.

Tự tin, bình tĩnh như ngày nào, Sơn Tinh vẫn tỏ ra không một chút nao núng. Chàng dùng xe lội nước để có thể vượt thắng sức nước, vừa thăm dò tiềm năng của Thủy Tinh. Vừa chỉ huy thế trận đang hồi giằng co quyết liệt, Sơn Tinh không quên động viên, khích lệ tinh thần chiến đấu bền bỉ, dẻo dai của tất cả mọi người trong cuộc đọ sức rất cần đến tinh thần đoàn kết và ý chí quyết tâm cao độ. Trước sức mạnh của những chiếc xe ủi khổng lồ, những tảng đá của ngày xưa cũng đã trở nên vô hiệu. Một tia sáng lóe lên trong ánh mắt của Thần Núi. Dòng nước này chỉ có thể được ngăn chặn bằng những thành trì kiên cố. Dăm phút sau, những chiếc máy bay trực thăng đầu tiên đã tiếp ứng nguyên vật liệu kịp thời. Và chỉ ít phút sau, những cột bê tông đầu tiên đi chọc biển nước vươn lên sừng sững, nước vẫn réo gào, cuồng nộ nhưng lại là âm hưởng của sự tức tối khi hiểu thêm một lần nữa đành phải chịu thua đau trước sức lực và trí tuệ của những con người chiến đấu cho chính nghĩa.

Những tia nắng đầu tiên sau kì mưa dầm đã ửng lên phía đằng đồng. Những cột bê tông vẫn vươn cao như tư thế của con người đất Việt bao đời. Tiếng reo hò vang dội cả một vùng đất. Trong buổi bình minh mới ấy, người ta lại thấy một Sơn Tinh kiên định đang mỉm cười rạng rỡ cùng Mị Nương xinh đẹp, thực hiện.

Giaibai5s.com

Phần 2 Đề 16: Sơn Tinh và Thủy Tinh thời hiện đại.
Đánh giá bài viết