HƯỚNG DẪN 

– Huấn Cao là một hình tượng độc đáo của Chữ người tử tù (và cả tập truyện ngắn Vang bóng một thời). Tác giả khắc họa nhân vật này chủ yếu bằng bút pháp lãng mạn thông qua việc khai thác sự đối lập (giữa ánh sáng và bóng tối, giữa cái phi thường và cái tầm thường, giữa cái hèn hạ và sự cao thượng…). Với cách khắc hoạ đó, vẻ đẹp tài hoa nghệ sĩ (chữ ông Huấn Cao đẹp lắm, vuông lắm), khí phách dùng liệt dù hoài bão tung hoành của một đời con người không đạt mà vẫn an nhiên: bất khuất, và tâm hồn cao thượng, thiên lương đẹp đẽ càng được tô đậm giữa cảnh ngục tù u tối nghẹt thở.

– Quan điểm về cái đẹp của Nguyễn Tuân được thể hiện rõ ràng qua những kí thác vào nhân vật Huấn Cao: cái tài phải gắn liền với cái tâm, cái đẹp và cải thiện không thể tách rời nhau. Đây là quan điểm đúng đắn, đáng được ca ngợi.

ĐỀ 143: Phân tích vẻ đẹp độc đáo của hình tượng Huấn Cao. Qua nhân vật Huấn Cao, quan niệm của Nguyễn Tuân về cái đẹp được bộc lộ như thế nào?
Đánh giá bài viết