Phần thứ nhất : Văn miêu tả-IV. Tả phong cảnh, cảnh vật-Bài số 22. Tả cảnh bình minh (hoặc cảnh chiều tà, cảnh đêm trăng) ở quê hương em

Nguồn website giaibai5s.com

BÀI LÀM 1

| Rạng đông đầu hè . Sáng nay, tôi dậy sớm. Một buổi sáng đầu hè.

| Bếp nhà bác Khâm đã đỏ lửa. Con ngựa của bác đã được thắng cương, chở rau ra thị xã. Tiếng gà lc te ở xóm Giếng, rồi gáy xôn xao, gáy dồn khắp xóm dưới làng trên.

Tôi bước ra ngõ có vệ sĩ Pa-ki đi theo. Tôi đi dạo mát. Tôi đi đón rạng động. Qua bến đò Chằng, tôi men theo con đường đất đỏ đi tới đồi Cua. Cảnh vật như thực như mơ, ẩn hiện, mơ hồ, xa xôi. Đôi Vung, ngàn thông vẫn trầm mặc. Có tiếng chim kêu từ suối Yến như một tiếng “hét” cất lên. Gió mát quá. .

Bầu trời từ màu sữa chuyển nhanh sang màu xanh nhạt, xanh lơ, màu trắng nhạt, rồi màu hồng. Như có từng làn chớp phập phồng sáng trên bầu. trời. Rồi những tia hồng, những tia đỏ xuất hiện ở đằng đông. Chân trời đỏ ửng dần.

Gió thổi mơn man. Sim, mua trên đôi Vung như hát, như reo, lao xao, Tôi nghe tiếng vi vu của ngàn thông. Chim tung cánh như những đốm đen trên bầu trời. Mây trắng như bị ánh hồng xô giạt đi. Mặt trời vàng chanh, vàng rực, từ từ nhô lên. Như một quả cầu vàng không lỗ hiện lên, ló ra ở chân trời phía xa. Cảnh tượng vô cùng tráng lệ.

Tôi vẫn chạy, vệ sĩ Pa-ki vẫn bám theo. Hai chúng tôi như được tắm ánh hồng rạng đông. Tiếng xe, tiếng cười nói râm ran ở khắp mọi nẻo đường. Người đi chợ, đi làm xuất hiện mỗi lúc một nhiều.

Tôi và Pa-ki đi tản bộ về phía bờ sông. Ngồi lên tảng đá, tôi ngước mắt bao quát bầu trời bao la, mênh mông. Lũy tre xanh ngắt một màu. Cây đa cổ thụ làng tôi cao vút giữa tầng không. Đẹp nhất là những cánh đồng lúa bát ngát. Trong gió sớm, hương lúa lâng lâng như nâng bống tâm hồn tôi. Tôi như say, như mơ màng. Chú vệ sĩ chạy lên phía trước, rồi đứng lại đợi chờ, nó ngắm nhìn tôi. Nó như muốn chia sẻ bao niềm vui, bao xúc động với người bạn yêu quý.

Tôi trở về nhà. Tâm hồn lâng lâng. Đi dọc hàng cây xanh và dòng kênh, tôi chợt đứng lại ngắm bầu trời. Rạng đông đẹp quá! Trời quê đẹp quá!

Hà Trọng Sinh Trường Tiểu học Hương Khê – Hà Tĩnh

Sa

| BÀI LÀM 2

| Chiều tà ở quê tôi Chiều thu đẹp. Trên đường đi học về tôi gặp lại bạn thằng Quang, | thằng Chỉ, thàng Bút ở bãi Soi. Ba đứa đứng chờ tôi.

Chúng tôi đi dọc con mương đầy ắp nước trong xanh. Bãi Soi là sân chơi của lũ trẻ làng tôi. Có quá nửa là trẻ mục đồng. Số còn lại là học sinh Trường Tiểu học Nguyễn Viết Xuân. Có toán vật nhau, đánh trận giả, đuổi nhau chạy, vừa reo vừa hét: “Tín lấy cổ thằng tướng giặc?”. Có toán đá bóng, cãi nhau om sòm. Nhiều đứa cưỡi trâu, ngồi vắt vẻo trên lưng “chiến nữ” thổi sáo. Tiếng sáo véo von, dìu dặt. Bốn đứa chúng tôi thả diều. Mỗi đứa chiếm lĩnh một vị trí thuận lợi nhất để cánh diều của mình có thể tự do chao liệng, làm chủ bầu trời. Thằng Bút có con diều bướm ba màu xanh, trắng, đỏ. Thằng Quang, thằng Chỉ lại có con diều Phượng màu vàng, trắng, nâu. Con diều quà của tôi màu đen, trắng, có hai cái đuôi dài. Chúng tôi chưa biết làm sáo diều.

Chiều tà, nắng nhạt dần. Khi mặt trời đã gác núi Vân Du và bị khuất sau đồi thông, cảnh vật đồng quê sao yên bình và thơ mộng thế? Bầu trời bao la mênh mông. Đồng quê xanh rì mênh mông bát ngát. Chúng tôi nằm ngửa lên bãi cỏ, đầu gối lên cặp sách mà ngắm bầu trời trong ánh tà dương. Thỉnh thoảng lại thấy ba, bốn đàn chim xếp hình chữ V hoặc nối đuôi nhau theo hình chữ “lất”. Cánh chim nhỏ bé chỉ bằng cái lá chanh, lá cam. Thằng Chỉ bảo đó là chim nhạn bay về phương Nam tránh rét. Nhìn cánh diều, cánh chim, tôi thấy tâm hồn mình đang bay bổng trên bầu trời thu xanh trong, mênh mông. Có lúc tôi bâng khuâng dõi theo những dải mây trắng nõn như bông lơ lửng giữa bầu trời xanh mà mơ tưởng có đôi cánh bay tới những vì sao xa xôi.

Mặt trời từ từ lặn. Bãi Soi huyền ảo lạ thường. Đàn trâu lững thững theo tiếng sáo mục đồng đi về các xóm. Bọn trẻ chúng tôi, đứa nào cũng nhễ nhại mồ hôi, lấy áo thắt ngang lưng, hoặc đuổi nhau chạy, hoặc vừa đi vừa chuyện trò râm ran.

| Chuông chùa Trầm ngân vang từng tiếng từng tiếng như những giọt ngọc từ chín tầng mây rót xuống. Chiều thu quê hương trở nên êm đềm. Gió mát quá. Hàng cây bạch đàn lao xao. Lòng tôi cũng lao xao.

Hoàng Thế Hưng – Trường Tiểu học Quế Sơn Quảng Nam

BÀI LÀM 3

Cảnh biển đêm trăng tháng tư Xã Hải Lựu chạy dài theo dọc bờ biển hơn ba cây số. Có những rặng phi lao xanh ngắt như bức tường thành. Có bãi bẩn, bãi sú, bãi vẹt lúp xúp kéo dài giăng giăng như ôm lấy bờ biển, vật lộn cùng thủy triều, sóng gió quanh năm.

| Cảnh biển quê tôi những đêm trăng đẹp vô cùng. Tháng giêng, tháng hai, biển nhiều sương mù, ánh trăng huyền ảo như pha sữa đây trời. Tháng chín, tháng mười, nhiều dông bão, trăng trốn đi đâu mất. Tháng chạp, gió lạnh rét tê tái, vầng trăng lơ láo trên bầu trời. Với trẻ con quê tôi, chỉ trong tháng tư, trăng mùa hè mới đẹp, mới thơ mộng. Con trai, con gái quê tôi yêu nhiều, yêu lắm trăng tháng tư,

| Đêm tháng tư. Thủy triều lên, bãi biển đầy ánh trăng vàng. Biển lặng sóng êm, mặt biển bao la. Ngồi chơi trên thuyền hay đi dạo trên bãi cát, đâu đâu ta cũng có trăng. Trăng treo lơ lửng trên ngọn thông biếc, trăng sóng soài trên đầu hàng phi lao xanh. Trăng dát vàng trên bãi cát. Đàn dã tràng như đội ánh trăng đưa vào hang. Mặt biển có muôn ngàn vầng trăng. Gió thổi, sóng biển nhấp nhô, trăng tràn vào lớp sóng. Ta đi, trăng cũng theo đi: trăng đậu trên đầu, trăng bám vào vai, vào lưng, trăng theo bước chân ta, cùng ta dạo mát. Tấm lưới làng chài phủ đầy trăng.

Gió reo, sóng lao xao, biển rì rầm, biển hát. Và ánh trăng cũng hát. Sóng đánh vào vách đá, sóng vỗ vào mạn thuyền, muôn ngàn ánh trăng tan ra. Trước cảnh ấy, tôi xúc động nhớ tới vần thơ được học trong bài Tập đọc, năm lớp Ba:

“Ta lát bài ca gọi cá vào, Gõ thuyền đã có lịp tăng cao, Biển cho ta cá như lòng mẹ. Nuôi lớn đời ta tự buổi nào…”

(Huy Cận) Khoảng 9-10 giờ đêm có đôi ba chiếc thuyền ra khơi đánh cá về bến muộn. Khoang thuyền đây cá bạc. Con thuyền như chở đầy ánh trăng vàng. .

Gió biển mát quá. Vầng trăng thanh bình trên bờ biển tháng tư đẹp quá! Tiếng hát của người con gái nào lơ lửng trên sóng biển xôn xao. Trăng tháng tư làm thơm ngon, đậm đà hương vị biển, sâu nặng một tình quê êm đềm.

Trần Thị Phương Linh. Trường Tiểu học Móng Cái Quảng Ninh

Phần thứ nhất : Văn miêu tả-IV. Tả phong cảnh, cảnh vật-Bài số 22. Tả cảnh bình minh (hoặc cảnh chiều tà, cảnh đêm trăng) ở quê hương em
Đánh giá bài viết