Phần thứ nhất : Văn miêu tả-II. Tả vật (đồ vật, con vật)-Bài số 2. Tả một đồ vật trong gia đình (cái đồng hồ)

Nguồn website giaibai5s.com

BÀI LÀM

Cái đồng hồ Chiếc đồng hồ xinh xắn để trang trọng trên bàn học tại gia đình là quà tăng sinh nhật mẹ mua cho khi cm vừa tròn 9 tuổi. Đó là đồng hồ điện tử báo thức nhãn hiệu PEARL của Trung Quốc.

Chiếc đồng hồ vỏ bằng nhựa màu mận đỏ thẫm, mặt kính hình vuông. Các vạch phút, các con số chỉ giờ được bố trí trên đường tròn. Dưới con số 12 có hình vẽ trăng lưỡi liềm. Có 4 chiếc kim, to nhỏ, dài ngắn, màu sắc khác nhau. Kim ngắn nhất, to nhất chỉ giờ. Kim chỉ phút dài hơn, thanh

mảnh hơn. Đầu kim giờ, kim phút có vệt lẫn tinh màu xanh nước biển để có thể nhìn rõ được trong đêm tối. Kim giây dài nhất, đen nhánh, thon dài như cái tăm, lúc nào cũng cần mẫn chuyển động theo vòng tròn. Kim chuông báo thức màu rêu, dài hơn kim giờ một tí, nhỉnh hơn kim giây. Bốn chiếc kim đính chung vào một cái chết nằm giữa tâm vòng tròn; cái chốt đen nhánh xinh xinh như một cái cúc bằng kim cương, óng ánh.

Phía sau mặt đồng hồ là một buồng máy hiện rõ trên vách nhựa trong, một cái khoang lắp pin tiểu “Con Tho”. Có 2 cái núm bằng 2 chiếc cúc bạc để điều khiển giờ, phút và chuông báo thức. Có một gạt nhỏ bằng nhựa trong suốt để định giờ cho chuông reo. Cái Lý con chú Tâm học lớp 5 đã bày cho em cách lắp pin, cách điều chỉnh giờ phút, cách sử dụng chuông báo thức.

Nó chê em là nhà quê, dễ ợt mà chẳng biết. Không biết thì hỏi, có chi mà tự ái, em nghĩ thế!

Trước đây, gia đình em cũng có một cái đồng hồ “Ba con mèo” nhưng lâu nay nó hay giở chứng, như con bò già nà ì ạch, có hôm chạy chậm đến nửa tiếng! Từ ngày có cái đồng hồ điện tử báo thức ngồi chễm chệ trên bàn học, em đến trường rất chủ động. 6h30 mỗi sáng, em khoác ba lô sách vở lên vai, đội mũ lên đầu, chào ông bà, chào bố mẹ, em đi bộ đến trường. Chiều nào cũng 13h30, cm đi đến lớp. Chưa bao giờ đến muộn như một vài bạn khác. Việc học tập ở nhà, em làm đúng giờ bố mẹ dặn: 19h-21h30 học bài, làm bài, 21h45′ đi ngủ. 6h nghe chuông reo, em thức dậy, rửa mặt, đánh răng, ôn lại bài độ 10-15 phút, rồi chuẩn bị đi học. .

Chiếc đồng hồ báo thức nhỏ bé đối với em vô cùng thân thiết. Nó rèn luyện cho em đức tính chu đáo, khoa học trong cuộc sống, học tập, nghỉ ngơi và vui chơi hằng ngày. Em không còn phải chạy táo tác sang nhà chú Hy hỏi giờ như mọi khi nữa.

| Chiếc đồng hồ là quà tặng chứa đựng bao tình thương của mẹ: “Lan ơi! Con gái mẹ, ngày mai bước sang 10 tuổi rồi đây nhé!”. Mẹ vừa nói vừa âu yếm ôm con gái bé bỏng vào lòng.

Có nhiều hôm giữa đêm khuya thanh vắng, nghe tiếng kêu “tích tích”, đều đều, em tưởng như cái đồng hồ nhỏ bé đang thầm thì với em: “Cố gắng! Cố gắng!”…

Mỗi sớm, trong tiếng gà gáy lao xao gần xa, tiếng chuông đồng hồ reo, đối với em đó là khúc ca bình minh, là hành khúc lên đường. .. . Nhiều lúc, ngắm chiếc đồng hồ bé nhỏ thân yêu, cm khẽ thốt lên: “Chú mày ơi, ta yêu chí này lắn! Chú này đã bảo cho ta biết: Thì giờ còn quý hơn vàng bạc!…”.

| Hoàng Thị Xuân Lan – Mi Đức – Hà Tây

Phần thứ nhất : Văn miêu tả-II. Tả vật (đồ vật, con vật)-Bài số 2. Tả một đồ vật trong gia đình (cái đồng hồ)
Đánh giá bài viết