Phần thứ nhất : Văn miêu tả-I. Tả người-Bài số 15. Tả người mẹ hiền thân thương của em

Nguồn website giaibai5s.com

BÀI LÀM Năm mẹ em 32 tuổi, bố em là bộ đội bị tai nạn giao thông trong khi làm nhiệm vụ, mất năm 37 tuổi. Năm đó, chị Lý lên tám tuổi, em chưa được 20 tháng. Tang chồng và gánh nặng gia đình với hai đứa con thơ, có thời kì đã làm cho tinh thần và sức khoẻ của mẹ gần như suy sụp và kiệt quệ. Nội ngoại chẳng có ai, mẹ phải “nghiến răng” gánh vác, trụ lại trước cay đắng cuộc đời.

Mẹ là con gái làng hoa Đồng IIải ở ngoại thành Hải Phòng. Sau khi nhờ các bác, chú ở đơn vị bộ đội xin được tiền trợ cấp cho hai con nhỏ, mẹ được Công ty Công viên cho nghỉ chế độ với số tiền 24 triệu đồng. Với cái Vốn bé nhỏ ấy, mẹ cải tạo lại ngôi vườn để trồng rau, trồng hoa và đào một cái ao 36 mét vuông nuôi cá.

Năm 20 tuổi, mẹ chỉ có trình độ Trung cấp nông nghiệp, sau đó mẹ học Đại học Tại chức, 28 tuổi mẹ đã có bằng kĩ sư trồng trọt, được cử làm tổ

trưởng kĩ thuật vườn hoa – cây cảnh của Công tì Công viên. Mẹ đã từng được cơ quan cử vào Đà Lạt sáu lần để học tập kĩ thuật về rau và hoa giống mới. Cái vốn kĩ thuật ấy thật quý đối với mẹ sau này.

| Me là một phụ nữ rất táo bạo và đảm đang. Mẹ nghĩ: muốn làm vườn thì phải có vốn. Mẹ bàn với chị Lý (năm đó chị Lý học lớp 9) đem thế chấp ngôi vườn cho Ngân hàng lấy 50 triệu đồng. Mẹ mua máy bơm, mua giống hoa, giống rau mới. Mẹ thuê người làm giàn che nắng, mưa cho hoa, cho rau. Mẹ nói: “Nhờ trời, năm 2001, nhẹ thắng lớn nuột vụ loa và vụ vai”. Hoa tuy luýp, hoa cẩm chướng, hoa bắp cải, hoa lan… mẹ bán được hàng vạn bông cho các quầy hoa trong thành phố. Cải bắp và súp lơ trong vườn mẹ được nhiều chị em buôn rau mua hẳn từng luống dài. Sau vụ hoa, vụ rau thiên niên kỉ ấy, mẹ thu được một khoản tiền kha khá. Chị Lý trở thành nhân viên kế toán của mẹ. Sau khi trả nợ Ngân hàng, mẹ còn lại gần 40 triệu đồng làm vốn.

Khu vườn của ba mẹ con bốn mùa xanh ngắt và rực rỡ các loại rau, loại hoa thơm, hoa quý. Bắp cải, súp lơ, su hào… vụ đông cuộn to, xanh ngăn ngắt. Đẹp nhất là những luống hoa tuy luýp vàng óng, những luống hoa lan đỏ rực, xanh lơ, xanh biếc, tím hồng, tím biếc… Mỗi loài hoa có tiếng nói riêng, có giá trị kinh tế riêng, như mẹ thường nói. . Mẹ thức khuya dậy sớm, nhất là những tháng ngày nắng hạ, những lúc mưa to, gió lớn. Mùa thu hoạch rau, mùa hoa rộ, suốt ngày mẹ ở ngoài vườn. Nhiều đêm khuya, mẹ còn đi đi lại lại khắp các luống hoa.

. Năm nay, chị Lý đã lên lớp 12, em đã trở thành cô học trò nhỏ lớp 5 tiểu học. Sau tám năm bố mất, tóc mẹ đã có vài sợi bạc. Gương mặt đôn hậu của mẹ đã có nhiều nếp nhăn, nhưng mẹ đã cười cùng mùa rau, mùa hoa tươi tốt. Cả hai chị em năm nào cũng đạt học sinh tiên tiến. Mẹ nói: “Sang năm, cô Lý thi đỗ Đại học Nông nghiệp, có loa bé bỏng của nhẹ lên học lớp 6 thì nhẹ con ta sẽ sửa lại ngôi nhà…”. Mẹ tần ngần nhìn ảnh bố, cầm tờ giấy khen của hai con, nước mắt mẹ lăn dài trên gò má. Những lúc ấy, cả hai chị em đều muốn trở thành học sinh giỏi để làm cho mẹ vui.

Mỗi chiều đi học về, từ xa nhìn thấy bóng mẹ đi lại giữa những luống rau xanh, giữa những luống hoa toả hương khoe sắc, em vô cùng thương mẹ. Em vừa chạy vừa gọi rối rít: “Mẹ ơi! Mẹ ơi!…”.

Nguyễn Thị Nhàn.

Đằng Hải – Hải Phòng

Phần thứ nhất : Văn miêu tả-I. Tả người-Bài số 15. Tả người mẹ hiền thân thương của em
5 (100%) 1 vote