Phần thứ hai: Văn kể chuyện-Bài số 29. Kể về một câu chuyện nói về cái ác bị trừng trị: Đáng đời lũ gian manh!

Nguồn website giaibai5s.com

  • BÀI LÀM

| Đáng đời lũ gian manh! – Cuối chân đồi nọ có dòng suối róc rách chảy qua. Có một cái lỗ sâu khoảng một mét, miệng hang rộng hơn miệng thúng, gần bằng cái nia. Có nhiều đá cuội trắng phau ở đáy lỗ và xung quanh thành lỗ. I. Chập choạng có một dàn sơn tiêu cánh xanh mỏ đỏ, hình như bị lạc đàn, chui xuống trú ẩn.

Một ông lão già chống gậy lọm khọm từ phía dốc đi xuống. Đầu đội mũ lông đã sờn: mùa đông che gió tuyết; mùa hè che nắng mưa; đêm nằm ngủ lão lấy mũ gối đầu. Lông mày rậm như sâu róm, bạc trắng, chòm ria bạc, bộ râu bạc, làm cho ông lão thêm già nua. Cái gậy dài hơn một thước, | mũi nhọn, đầu gậy uốn cong nhẵn bóng. Cái đãy gai đựng lưng lá thuốc.

Trăng trung tuần tháng ba đã nhô lên. Chân đôi sáng dần lên. Ông lão dừng chân, chống tay ngồi nghỉ.

Băng tiếng chim sơn tiêu rít lên, từ cái lỗ sâu gần đây bay vút lên, kêu nháo nhác. Ông lão thấy lạ, cầm gậy, lò dò đi tới. Qua ánh trăng, ông lão ngạc nhiên thấy một con chuột to, lông xù, miệng cấp một con chim. Con chim giãy giụa. “À! Glê gớm thật! Mi thật đáng chết!” – Ông lão vừa nói vừa chống tay, chọc mũi gây nhìn xuống đáy lỗ. Con chuột lồng lên. Có lúc nó đã bám được gây leo lên, đớp vào tay ông lão, nhưng đã bị ông lão lấy mũ sờn đập. Con chuột lại rơi xuống hố sâu. Trăng mỗi lúc một thêm sáng. Ông lão nhìn rõ hơn. Chuột cuống cuồng sợ hãi, rồi bị ông lão đâm chết!

Lấy đầu gậy, móc mãi rồi cũng kéo được con chuột lên. Con chuột to hơn con mèo rạ, mõm nhọn hoắt, đuôi dài như cái dùi. Ông lão lấy gậy đập cho con chuột chết hẳn, treo lên cành cây. Lão nói: “Hãy tìm đó! Ngày mai, diều quạ hãy nói chuyện với nhi? Đồ khốn nạn!”.

Thấm mệt. Lão già lại lò dò đi về chỗ cũ, ngồi nghỉ. Lão thở… đưa mắt nhìn trăng.

Chỉ một lát sau, lại có một con chuột rất to, to hơn con chuột lúc nãy | lại mò tới. Nó vừa bò vừa kêu: “rì vùn… vì vùn…”. Nó bò quanh miệng lỗ,

rồi nhảy xuống đáy lỗ. Xác con sơn tiêu bê bết máu còn nằm đó. “Mi lại đi tình thông mi chứ gì? Clờ đấy!…” – Lão già lại lò dò đi tới. Lão đâm mấy cái đều trượt. Con chuột đã bám vào đầu gây leo lên cắn vào tay lão. Lão lấy mũ sờn đập mạnh, con chuột lại rơi bịch xuống đáy lỗ. Qua ánh trăng sáng, Ông lão nhìn rõ con chuột xù. Lão đâm liên tiếp, đâm đến chết con chuột mới thôi. Con chuột này còn to hơn con chuột lúc nãy. Lão nói một mình: “Mi đi tìm chồng nai hả? Đáng đời lũ gian nhanh? Tao cho ni lên hình chung với chồng nai mà chờ diều qua!”.

| Lấy lá cây lau máu trên tay. Ông lão khoác đãy gai, lò dò đi về phía | làng xa.

Sườn đồi và con đường đất đỏ nhuộm vàng ánh trăng. Gió thổi lao xao. Tiếng suối rì rầm từ xa đưa tới. Bóng ông lão chập chờn, thấp thoáng.

Ông lão dừng bước. Ngước mắt nhìn lên bầu trời xanh ngắt bao la mênh mông. Một dải mây trắng nõn như khăn tơ lơ lửng trôi. Ông lão thầm nói: “Ngày mai, nắng đẹp! Ta lại vào từng hái thuốc…”.

Lê Khả Bằng – 5A

Trường Tiểu học Đông Sơn – Thanh Hóa

Phần thứ hai: Văn kể chuyện-Bài số 29. Kể về một câu chuyện nói về cái ác bị trừng trị: Đáng đời lũ gian manh!
Đánh giá bài viết