I. YÊU CẦU CẦN ĐẠT ĐỐI VỚI TRẺ

1. Về kiến thức

– Biết cách đáp lại lời an ủi trong các tình huống giao tiếp cụ thể.

– Viết được đoạn văn ngắn kể về việc tốt của mình hoặc của bạn.

2. Về kĩ năng

– Biết vận dụng kiến thức đã học vào cuộc sống: đáp lời an ủi với thái độ lịch sự, cảm động.

– Trình bày đoạn văn mạch lạc, rõ ràng.

II. HƯỚNG DẪN CỤ THỂ

1. Hãy nhắc lại lời an ủi và lời đáp của các nhân vật trong tranh trang 132 SGK.

Lời an ủi: – Đừng buồn. Bạn sắp khỏi rồi.

Lời đáp: – Cảm ơn bạn.

2. Dựa vào bài tập 1, nói lời đáp trong các trường hợp cụ thể:

a) Em buồn vì điểm kiểm tra không tốt. Cô giáo an ủi: “Đừng buồn. Nếu cố gắng hơn, em sẽ được điểm tốt.”

M: – Vâng ạ! Nhất định lần sau em sẽ cố gắng hơn.

b) Em rất tiếc vì mất con chó. Bạn em nói: “Mình chia buồn với ban.”

M: – Cảm ơn bạn! Misa là người bạn thân thiết của mình từ nhỏ, mong rằng không có chuyện gì xấu xảy ra với nó.

c) Em rất lo khi con mèo nhà em đi đâu, đã hai ngày rồi không về. Bà em an ủi: “Đừng buồn. Có thể ngày mai mèo lại về đấy, cháu ạ.”

M: – Vâng! Cháu cũng mong như thế!

3. Viết đoạn văn ngắn (3, 4 câu) kể một việc tốt của em (hoặc của bạn em).

M:

   Sáng nay, vào phòng mẹ, em thấy mẹ vẫn còn nằm trên giường, mồ hôi đầm đìa, hóa ra mẹ bị cảm. Em vội vàng đặt nồi cháo rồi chạy ra mua thuốc cho me. Khi cháo chín, em thả nhiều hành, tía tô vào rồi múc ra mời mẹ ăn rồi uống thuốc. Em nói với mẹ:

– Mẹ cứ nghỉ ngơi đi, con sẽ dọn nhà giúp mẹ. Mẹ sẽ nhanh khỏi thôi.

Mẹ mỉm cười:

– Cảm ơn con, mẹ đỡ nhiều rồi.

Nguồn website giaibai5s.com

Phần II: Mẹ dạy con học Tiếng Việt ở nhà-Chủ điểm nhân dân-Tuần 33. Tập làm văn: Đáp lời an ủi. Kể chuyện được chứng kiến
Đánh giá bài viết