I. YÊU CẦU CẦN ĐẠT ĐỐI VỚI TRẺ

1. Về kiến thức

– Tiếp tục luyện tập cách đáp lời chia vui trong các tình huống giao tiếp cụ thể.

– Nghe và trả lời được các câu hỏi về truyện Sự tích hoa dạ lan hương trong SGK trang 98.

2. Về kĩ năng

– Biết vận dụng kiến thức đã học vào cuộc sống: đáp lời chia vui với thái độ lịch sự, cảm động.

– Có kĩ năng nghe kể chuyện và ghi nhớ các điểm mấu chốt của câu chuyện.

II. HƯỚNG DẪN CỤ THỂ

1. Bài tập này luyện cho các con biết cách nói lời đáp khi được người khác chúc mừng, chia vui.

a) Khi bạn tặng hoa, chúc mừng sinh nhật em.

M: Cảm ơn bạn! Hoa đẹp và thơm quá!

b) Bác hàng xóm sang chúc Tết. Bố mẹ đi vắng, chỉ có em ở nhà.

M: Cháu cảm ơn bác. Cháu cũng xin chúc bác sang năm mới luôn mạnh khỏe, gặp nhiều may mắn ạ!

c) Em là lớp trưởng. Trong buổi học cuối năm, cô giáo phát biểu chúc mừng thành tích của lớp.

M: Thay mặt lớp, em xin cảm ơn cô ạ! Nhờ cô dạy bảo chúng em mới có được thành tích như hôm nay. Chúng em xin hứa sẽ cố gắng hơn nữa để giữ vững và phát huy thành tích ấy, khiến cô vui lòng.

2. Bố mẹ kể cho con nghe truyện Sự tích hoa dạ lan hương và yêu cầu con trả lời các câu hỏi.

                       Sự tích hoa dạ lan hương

   Có một ông lão làm vườn rất chăm chỉ. Suốt ngày ông lúi húi bên những luống hoa, lúc bắt sâu, lúc vun gốc, tỉa cành. Đôi khi rảnh việc, ông cũng không ngồi yên mà đi thăm thú các vườn cây ở xung quanh vùng, tìm thêm những giống cây quý hiếm.

   Một lần, trên đường đi, ông nhìn thấy một cây gì gần giống cây hoa hồng bị ai đó nhổ bật gốc, vứt bên đường. Cây hoa héo rũ, ông vừa nhấc lên, cánh đã rụng lả tả. Nhìn thấy mầm cây chưa chết hẳn, ông mang về nhà, trồng trong bóng râm, sớm chiều tưới bón, chăm sóc nâng niu như chăm một đứa trẻ ốm yếu. Nhờ vậy mà cây nhanh chóng sống lại, chồi non nhú ra, ban đầu màu đỏ tía, sau xanh dần, và chừng mươi hôm sau đã trở thành một cây xanh tốt, tua tủa những chồi non mập mạp. Rồi những nụ hoa xuất hiện, nở ra những bông hoa đẹp lạ lùng tỏa hương thơm dìu dịu…

   Cây hoa cố nở những bông hoa thật to, thật lộng lẫy với hi vọng giúp ông lão làm vườn được vui. Nhưng ông lão luôn chân luôn tay, suốt ngày bận bịu với những luống hoa, chẳng mấy khi rảnh rang để ngắm những bông hoa đó. Cây hoa buồn lắm. Vẻ đẹp kiêu sa lộng lẫy của nó phỏng có ích gì cho ông lão? Chỉ có về khuya ông lão mới được ngả lưng trên chiếc chõng tre kê ở đầu hè, phe phẩy chiếc quạt nan, tay chân được thư giãn đôi chút. Những giờ phút nghỉ ngơi hiếm có ấy, ông có thể bình tâm mà ngắm hoa, nhưng khổ nỗi, đêm đen dày đặc, làm sao ông có thể nhận ra vẻ đẹp lạ lùng hiếm có của hoa?

   Càng nghĩ cây hoa càng thương ông lão. Giá có một phép màu nhỉ? Phép màu đó có thể biến nó thành một loài cây khác có khả năng đem lại niềm vui cho ông lão ngay cả trong đêm tối đen mù mịt. Hoặc là nó có những bông hoa phát sáng để ông lão có thể nhìn rõ trong đêm tối, Hoặc là nó có hương thơm kì diệu để ông lão có thể thưởng thức ngay cả trong đêm. Hương thơm sẽ an ủi ông lão, vỗ về ông, đưa ông vào giấc ngủ bình yên,…

   Cây hoa đau đáu nung nấu ý nghĩ ấy hết đêm này qua đêm khác. Cây hoa cứ lặp đi lặp lại lời cầu khấn: “Ước gì mình biến thành một loại hoa có hương thơm ngào ngạt về đêm…”.

   Điều cầu khấn của cây hoa cuối cùng cũng thấu tới Trời. Trời cảm động trước tấm lòng của cây nên vui lòng chấp thuận lời cầu xin. Trời hỏi:

– Con đã suy nghĩ kĩ chưa? Ta sẽ cho con biến thành một loại hoa có hương thơm ngào ngạt về đêm, nhưng loài hoa đấy sẽ không có vẻ đẹp lộng lẫy như con bây giờ đâu. Đó chỉ là một loài hoa nhỏ bé, trông rất bình thường, người ta qua lại không mấy ai để ý, liệu con có bằng lòng không?

– Con bằng lòng. Không còn sắc đẹp như cũ con cũng buồn lắm. Nhưng con chỉ mong sao có hương thật thơm để đem lại niềm vui cho ông lão làm vườn tốt bụng kia…

   Từ đó, có một loài hoa mới xuất hiện: hoa dạ lan hương, giống hoa chỉ tỏa hương lạ lùng vào ban đêm. Những bông hoa nhỏ xíu, màu trắng phớt xanh, nở từng chùm, từng chùm, tỏa hương ngào ngạt. Hương thơm của hoa dạ lan tỏa rất nồng nàn, rất ngọt, rất sâu và bay đi rất xa…

   Ông lão làm vườn suốt ngày vất vả. Chỉ về khuya, ông mới thảnh thơi mà nằm tận hưởng làn hương thơm dịu ngọt của cây dạ lan hương bé bỏng. Cây hoa trông thật mảnh mai bình dị mà có một tâm hồn thanh khiết đến lạ lùng, có một hương thơm dịu dàng và đắm đuối đếm lạ…

M:

a) Vì sao cây hoa biết ơn ông lão?

Vì ông lão nhặt cây hoa bị vứt lăn lóc ở ven đường về trồng, hết lòng chăm sóc cho cây sống trở lại và nở hoa.

b) Lúc đầu, cây hoa tỏ lòng biết ơn ông lão bằng cách nào?

Cây hoa tỏ lòng biết ơn ông lão bằng cách nở những bông hoa thật to và lộng lẫy

c) Về sau, cây hoa xin Trời điều gì?

Cây hoa xin Trời cho nó đổi vẻ đẹp thành hương thơm để mang lại niềm vui cho ông lão.

d) Vì sao Trời lại cho hoa có hương thơm vào ban đêm?

Vì ban đêm là lúc ông lão không phải làm việc, có thể thưởng thức hương thơm của hoa.

Nguồn website giaibai5s.com

Phần II: Mẹ dạy con học Tiếng Việt ở nhà-Chủ điểm cây cối-Tuần 29. Tập làm văn: Đáp lời chia vui. Nghe – trả lời câu hỏi
Đánh giá bài viết