BÀI LÀM 1

Bây giờ em đã quen rồi cuộc sống thành thị đầy bụi bặm và huyện nào. Nhưng cứ mỗi buổi chiều, khi gấp hết sách vở rồi ngồi thừ bên cửa sổ để nhìn từng dòng người cuồn cuộn, những ngôi nhà đổi màu theo thời gian, lòng em lại nôn nao nhớ về khoảnh vườn quê.

Mỗi khi đi học về trưa, bước vào khu vườn nhà, tất cả cỏ cây như chào đón em. Màu xanh cứ nối tiếp màu xanh. Từ con đường đất đỏ, khu vườn chạy dài ra bờ sông với một không gian bao la trùm một màu xanh của lá. Nếu không quen đường khi lạc vào khu vườn nhà em, khách sẽ đi đến mỏi chân mà vẫn chưa đến bờ sông. Khu vườn được chia ra làm nhiều khoảnh nhưng em thích nhất khoảnh vườn có những cây măng cụt sum suê cành lá và quả chín. Khoảnh vườn này âm u nhất, chiếm một không gian bao la, cành lực lưỡng như những cánh tay lực sĩ, nhưng da lại mịn màng như da của các cô gái. Lá măng cụt dày lúc nào cũng óng chuốt và mượt mà như có một bàn tay vô hình nào đó xoa mỡ lên. Chúng vừa dày, vừa xanh sậm lại. Giữa trưa nắng gay gắt, bước vào vòm cây ta tưởng như đang đi trong đêm vậy. Tán lá của cây măng cụt ham hố mặt trời đến nỗi không cho một tia sáng nào vượt qua. Chúng hớp lấy hớp để những dòng bụi mỡ màng vàng rực từ trên cao, dường như chúng không cho bất kì tia nào chảy xuống mặt đất. Dưới gốc măng cụt thì quang đãng vì không có cây nào chen chân vào được trừ vài chàng hoàng boong cao lắng khẳng, lá vàng úng như người mắc chứng bệnh gan trông rất thảm hại. Anh chàng cử ngước nhìn măng cụt kiêu hãnh vươn những cánh tay xanh um của mình để hứng lấy nguồn sáng hào phóng của mặt trời rực rỡ. Các chàng dường như thờ ơ với ánh mắt tối sẫm đầy ghen tị của boòng boong. Dưới gốc măng cụt, chất đống những chiếc lá khô, chỉ cần một cơn gió thoảng qua là chúng reo lên xào xạc. Trái măng cụt nhỏ bầu bầu như chiếc ấm trà bé tí màu nho luôn thẹn thò tinh nghịch, núp sau những chiếc lá xanh. Có một lần, ngoại cho em cầm sào để kiếm trái chín nhưng em cứ ngẩn ngơ tìm hoài mà không thấy. Tụi măng cụt thật là những đứa láu cá!

Thế mà, cũng hôm ấy, bên gốc măng cụt già, nội em đã hái đến cả một xe lớn biết bao nhiêu là trái. Sự tinh ranh của chúng chỉ lừa được em chứ chúng đâu trốn được nội. Quả là “vỏ quýt dày có móng tay nhọn”. Nhắc đến măng cụt là thấy ngòn ngọt, bùi bùi, thơm thơm, chua chua đến rỏ dãi…

Men theo bờ cây rậm rịt, lại thấy xuất hiện những chàng boòng boong ốm yếu. Ở đây chúng đứng cô đơn, ngơ ngác mỗi lúc gió sông lộng thổi. Hình như chúng đang suy ngẫm sự đời, trách ông trời sao lại sinh ra chúng bủng beo như thế…

Kể sao hết những cây trái vườn em, và kể sao hết những điều kì diệu của những cây măng cụt. Ai đi xa chẳng nhớ về…

BÀI LÀM 2

“Quê hương!”. Ôi hai tiếng gọi sao mà trìu mến và tha thiết. Quê hương không những là chùm khế ngọt, là con diều biếc… mà còn là khoảnh vườn chôm chôm đầy ắp quả.

Khu vườn được chia ra làm nhiều khoảnh, nhưng chỉ có họ hàng cậu chôm chôm cư ngụ là đông nhất. Vào khoảnh vườn chôm chôm thì mỗi chúng ta ai cũng có cảm giác như đang lạc vào khu rừng hoang dã trong thời cổ đại xa xưa. Mùa này, chôm chôm đang chín rộ. Tán lá xanh um gắng đùm bọc che giấu những đứa con thân yêu của mình. Mặc cho tán lá quyết tâm che chở,… trái chôm chôm lại thích phô màu đỏ ối tuyệt đẹp của mình. Có những chùm vụt ra khỏi vòm lá, nằm thảnh thơi tận tít trên cao, còn những chùm bướng bỉnh, sà xuống mặt đất, xuống vũng lầy dính đầy bùn đất trống đến là tội nghiệp. So với những thằng bé măng cụt láu cá thì các chú bé chôm chôm có vẻ mến khách hơn. Những buổi trưa hè oi ả, mắc võng lên gốc cây lực lưỡng của chôm chôm, với làn gió mơn trớn của miệt vườn thì ta có thể dễ đi vào mộng. Thân chôm chôm bằng khoảng nửa vòng tay em thôi nhưng nó có vẻ rắn chắc lắm. Những chiếc lá xanh thẫm, lúc nào cũng tươi tắn. Chứ không như các anh chàng sầu riêng thất tình ở bên kia nương lúc nào cũng chau mày ủ rũ thật thảm thiết. Khoảng tháng 6 vào vườn chôm chôm, chúng ta sẽ được một bữa no nê. Vị ngon thanh khiết của lớp thịt dày ở chôm chôm có thể thu hút được những người khó tính nhất. Duy chỉ có một cành ra hoa muộn, đứng ngơ ngác nhìn các anh chị của mình mà khóc. Bông chôm chôm ra từng chùm, từng chùm như những đài sen tí hon trút đầu xuống đất để hút những ngọn gió trong lành từ kênh rạch thổi về. Chúng cứ ngấp nghé như van lơn những bàn tay thô bạo đừng ngắt khi nó chưa kết quả. | Chà chà, cánh hoa cũng ẩn màu xanh ngọc bích đen lạ thường. Nó chứa cả mùi hương hoa hồng, hoa dại nội cỏ phảng phất đâu đây. Mấy cây cóc đang đứng ngấp nghé nhìn len lén các anh chàng chôm chôm hào phóng mà đăm chiêu suy nghĩ. Dường như cũng muốn bắt chước các anh chàng hiếu khách, mụ ta đem hết thảy lũ con mình treo lủng lẳng trên các cành cây cao để khoe khoang. Nhưng khổ nỗi là mấy mụ Cóc lại không thích sinh con nhiều vì sợ úa tàn nhan sắc của mình, nên chỉ lắt lẻo vài ba trái thôi. Mải suy nghĩ, Cóc đã lãng quên những chiếc lá vàng úa, đang nằm để chờ…

Một cây khế lắc lư những chùm quả chín vàng, mọng nước, một cây sung già soi bóng bờ ao, kể sao cho xiết vườn cây đầy những quả thơm ngon nhất của nhà em. Hỏi ai đi xa mà không nhớ?

Giaibai5s.com

Phần 3 Đề 9: Tả khu vườn
Đánh giá bài viết