“Quê tôi ai cũng có một dòng sông bên nhà. Con sông quê gắn bó với tuổi thơ đời tôi…”. Những câu hát tha thiết ấy cũng là tiếng lòng của bao người dân Việt Nam. Ai đã từng sống nơi miền quê không thể không lưu giữ hình bóng dòng sông quê trong tim mình. Tuổi thơ tôi cũng gắn bó với một dòng sông thân thiết như thế. Dòng sông quê tôi không lớn lắm, hiền hòa uốn lượn duyên dáng quanh cánh đồng lúa mênh mông. Người trong làng cũng không biết nó có tự bao giờ. Chỉ nghe những cụ già nhiều tuổi nhất trong làng kể lại rằng ngày trước có vị vua về thăm làng cùng dân đào sông dẫn nước cho các cánh đồng. Con sông đã gắn bó từ thuở ấy với làng.

Buổi sớm, khi ông mặt trời ló ra khỏi lũy tre cuối làng, dòng sông vừa qua giấc ngủ say, lững lờ trôi. Mặt nước lặng như tờ. Thỉnh thoảng, một cơn gió nhẹ làm mặt nước xao động. Sương sớm bao phủ lên mặt sống một màu trắng tạo thành một không gian huyền ảo như thế giới của các nàng tiên. Dòng sông lúc này tựa một dải lụa mỏng manh vắt ngang qua làng. Mặt trời lên cao, dòng sông cũng bắt đầu một ngày mới. Ánh nắng ban mai chan hòa trên mặt nước làm sương tan dần, dòng sông sáng bừng như một tấm gương. Những chú cá đùa nhau nhảy vọt lên trên mặt nước như muốn với tới mặt trời. Ông chài nhè nhẹ khua mái chèo gõ nhịp thuyền bắt đầu một ngày đánh cá. Trên bờ sông từng thảm cỏ xanh mượt làm nên những đường viền mềm mại cho dòng sông. Những đàn trâu thủng thẳng gặm cỏ. Mấy chú nghe con nghịch ngợm, mon

men đến gần bờ sông, nhìn thấy bóng mình dưới mặt nước, vừa sợ hãi, vừa thích thú, kêu lên những tiếng “nghé ạ” ngộ nghĩnh. Một vài chòm lục bình với những bông hoa tím biếc, mềm mại, lặng lẽ trôi dạt ven bờ. Hai bên bờ, những hàng tre xanh nghiêng mình soi bóng làm duyên. Không khí và gió ca hát bản nhạc đồng quê tha thiết. Thi thoảng, có chú chim bói cá sặc sỡ sà xuống mặt nước bắt mồi rồi lại nhanh chóng bay lên. Chiều về, dòng sông nhộn nhịp bởi lũ trẻ trong làng đua nhau ra sông tắm. Chúng tụm năm tụm bảy bơi lội bên sông chẳng khác nào bầy chim non. Tiếng cười đùa vang vọng cả một khúc sông. Những bác nông dân xuống sông rửa chân tay sau một ngày làm đồng vất vả. Mặt trời chiếu ánh nắng cuối ngày xuống dòng sông khiến cả mặt nước đỏ lên màu lửa. Có lẽ dòng sông lộng lẫy nhất là vào những đêm trăng. Cả một trời sao soi mình xuống mặt nước phẳng lặng. Bất chợt. Một chú cá quẫy đuôi làm trắng, sao tan ra. Cả dòng sông lấp loáng ánh vàng.

Dòng sông quê em thật đẹp. Nó hiền hòa vào những ngày xuân, dữ dội vào mùa mưa, giông bão, lặng lẽ trong những ngày đông lạnh giá. Con sông ấy đã gắn bó thân thiết với mỗi người dân quê em, với tuổi thơ êm đềm của những đứa bé quê, dạt dào như tình mẹ chảy qua kí ức của biết bao thế hệ mỗi khi nhớ về quê hương.

Giaibai5s.com

Phần 3 Đề 11: Tả dòng sông quê hương em.
Đánh giá bài viết