Dàn bài

a. Mở bài:

Giới thiệu về thời thơ ấu của em với một kỉ niệm nổi bật đáng nhớ nhất và ấn tượng, tâm trạng của em khi nhớ lại những kỉ niệm này.

b. Thân bài:

– Hoàn cảnh diễn ra các sự việc đáng nhớ trong thời thơ ấu của em.

+ Thời gian diễn ra các sự việc (Lúc em mấy tuổi? Vào thời điểm nào?,…).

+ Địa điểm diễn ra các sự việc (Ở đâu? Không gian đó có đặc điểm gì?,…).

– Quá trình diễn ra các sự việc đáng nhớ trong thời thơ ấu của em.

+ Bắt đầu sự việc (sự việc đó xảy ra ngẫu nhiên hay có kế hoạch từ trước? Công việc chuẩn bị như thế nào? Em và những ai tham gia vào sự việc này?,…).

+ Diễn biến sự việc: Hành động và cảm nghĩ của em khi tham gia sự việc,

Hành động và cảm nghĩ của những người cùng tham gia sự việc này với em.

Có một sự việc đột ngột xảy ra khiến em và mọi người ngạc nhiên, vui sướng hoặc lo lắng,…

– Kết thúc sự việc đáng nhớ diễn ra trong thời thơ ấu của em. + Hoàn cảnh kết thúc sự việc (thời điểm và địa điểm kết thúc sự việc).

+ Sự việc kết thúc có ý nghĩa tốt đẹp hay gây ra hậu quả đối với bản thân em và mọi người

c. Kết bài:

Nêu ấn tượng và cảm nghĩ của em về kỉ niệm thời thơ ấu đáng nhớ đó.

BÀI LÀM

Tôi sinh ra ở một làng quê thanh bình, yên ả. Tuổi thơ tôi gắn bó với dòng sông uốn khúc hiền hòa, những cánh đồng thẳng cánh cò bay và lũy tre xanh rì rào trong gió. Trong tâm trí tôi, những kỉ niệm tuổi thơ luôn in đậm và vẫn còn tươi nguyên. Mỗi lần nhìn vết sẹo chạy dài trên cánh tay, tôi lại nhớ sự tích của vết thương này.

Dịp nghỉ hè năm lớp Bốn, vào một trưa hè nắng gắt, tôi trốn bố mẹ, cùng đám bạn trong làng đem theo những chiếc giỏ thắt ngang lưng ra đồng bắt cua, cá. Cánh đồng vừa gặt xong nhưng vụ chiêm nên người ta không cắt rạ. Trời nắng chang chang, không một bóng mây, nước dưới ruộng nóng như sắp sôi, mặt nước loang loáng bốc hơi, đặt chân xuống nước thấy rát bỏng. Nhưng với lũ trẻ chúng tôi thì đó lại là niềm vui sướng vì hứa hẹn một buổi trưa sẽ bắt được nhiều cua, cá. Cả lũ đều đầu trần chân đất, chạy hết bờ ruộng nọ đến thửa ruộng kia mà không hề  thấy nóng, thấy mệt. Chúng tôi lom khom ven các bờ ruộng vạch các khóm cỏ bắt những chú cua đang nằm bẹp dí, có những khóm cỏ to, ba bốn con của chúi dưới gốc, tôi vội vàng chộp lấy bỏ vào giỏ và hét lên sung sướng: “Nhiều cua quá, ba bốn con liền này!”. Trong ruộng ra còn có cả những chú cá diếc, cá chép lờ đờ nổi lên vì nước nóng, chúng tôi chỉ việc xúc vào rổ. Nhưng thích thú hơn nữa là những cuộc rượt đuổi cào cào, muồm muỗm với tiếng reo hò vang dội cánh đồng trưa vắng. Kết quả là trong tay chúng tôi có các chàng cào cào hay những nàng muốm muỗm xanh óng, béo tròn, càng của chúng đạp phanh phách, cùng với những cú trượt ngã xước tay chân và quần áo lấm bùn bê bết.

Khi đã thấm mệt, chúng tôi kéo nhau ra sông, nhảy ùm xuống dòng nước mát mà ngụp lặn cho thỏa thích. Sau đó, với bộ mặt đỏ bừng vì cháy nắng và những bộ quần áo ướt nhòm, cả bọn kéo nhau về. Cây đa đầu làng hiện ra trước mắt chúng tôi với những chùm rễ buông xòa từ trên cao xuống quanh gốc cây ba bốn người ôm mới xuể, những quả đa xanh mong lấp ló sau tán lá sum suê. Không ai bảo ai, tất cả chạy nhanh đến gốc đa, rồi thoăn thoắt trèo lên. Tôi nhanh chân trèo lên một cành cao, hái quả đa đầy một túi quần. Ngồi dựa vào một cái chạc ba trên cây, tôi vừa nhấm nháp vị chan chát của quả, vừa lim dim mắt ngắm nhìn mấy anh thuyền chài đang thả lưới trên sông. Những làn gió mát thổi qua, cành lá reo lao xao khiến mặt tôi díp lại. Bỗng tôi thấy mình rơi vào trạng thái không trọng lượng, nhẹ bẫng như đang rơi trong một khoảng không. Mấy tiếng hét thất thanh vang lên và cùng với tiếng “bịch” là cảm giác đau nhói ở tay, toàn thân tôi tê dại. Tôi tỉnh dậy ở trạm xá xã, cả người đau ê ẩm, cánh tay nhói buốt và nhìn thấy bộ mặt hết sức lo lắng của bố mẹ. Sau đó tôi được chuyển lên bệnh viện huyện. Ở đây, người ta đã bó bột cho cánh tay gãy của tôi. Thế là suốt ba tháng hè tôi chỉ còn biết đứng nhìn đám bạn nô đùa. Vào đầu năm học, tay được tháo bột, tôi lại đến trường với cánh tay trái phòng không ở chỗ gãy.

Bây giờ tôi đã quên cảm giác đau đớn khi bị ngã, nhưng niềm vui đi bắt cua cá rồi ào xuống sông nước nơi cánh đồng bát ngát thì tôi không bao giờ quên. Và kỉ niệm ấu thơ ấy không bao giờ phai mờ trong tâm trí tôi.

Giaibai5s.com

Phần 2 Đề 31: Kỉ niệm ngày thơ ấu. (Ngữ văn 6, tập một, trang 47)
5 (100%) 9 votes