* Hướng dẫn kể chuyện

Đề bài: Kể chuyện về một cuộc du lịch hoặc cắm trại mà em được tham gia.

Bài tham khảo 1

Kể về một cuộc du lịch Thanh bình và yên tĩnh thì phải nói tới làng quê. Để giúp tôi thư giãn sau đợt kiểm tra học kì I vừa qua, mẹ đã đưa tôi đi thăm bà ngoại Trà Vinh. Chuyến đi để lại cho tôi nhiều kỉ niệm tốt đẹp. – Buổi sáng, khi trời se se lạnh, gió thoảng qua khẽ lay động cây liễu rủ trước nhà. Cả nhà tôi vội thu dọn hành lí để ra bến xe. Rất may ra đến nơi, gia đình tôi vừa kịp đón chuyến xe đầu tiên đi Trà Vinh. Chiếc xe từ từ lăn bánh. Tôi chỉ thấy những tòa nhà vút qua vùn vụt. Đi được một quãng, nhà cửa hai bên đường có vẻ thưa dần, thay vào đó là những bụi tre, hàng dừa mọc lên lố nhố. Ngồi hơn hai tiếng đồng hồ, tôi hỏi mẹ: .

– Mẹ ơi! Sao lâu đến nơi thế ạ? Mẹ mỉm cười rồi nói: – Sắp đến rồi con ạ! Chỉ còn hơn ba mươi cây số nữa thôi!

Quả đúng như lời mẹ nói, xe chạy chừng gần một tiếng đồng hồ nữa rồi dừng lại một bến vắng người. Vừa đặt chân xuống đất, tôi cảm thấy ngạc nhiên. “Trà Vinh là nơi đây ư? Quê ngoại của mình như thế này ư? Sao vắng vẻ thế? Chẳng giống thành phố nơi tôi ở, suốt ngày xe cộ qua lại đông đúc, náo nhiệt lắm cơ!”. Bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu suy nghĩ  liên tục hiện lên trong đầu tôi. Nếu không nghe thấy tiếng gọi của mẹ cắt ngang dòng suy nghĩ thì tôi đã đứng ở đây cho đến tối rồi. Thế là tôi cùng mẹ đi bộ đến nhà ngoại mà trong lòng vẫn còn day dứt.

– Đến nơi rồi đấy, ta vào đi thôi! Tiếng mẹ tôi nói.

Đến lúc này, tôi càng sửng sốt hơn. Giữa chốn làng quê này một ngôi nhà rất to, cao ba tầng lầu được sơn màu xanh nước biển nổi bật trong một khu vườn rộng lớn. Đang mải ngắm ngôi nhà, chợt tôi nghe thấy tiếng gọi của ngoại:

– Vào đây đi cháu!

Ngoại tôi đã già rồi, khoảng ngoài bảy mươi tuổi. Lưng ngoại nay đã còng, nhưng khuôn mặt của ngoại vẫn hồng hào và ánh mắt vẫn còn tinh nhanh. Tôi chạy vào ôm chầm lấy ngoại, ngoại xoa đầu khen tôi dạo này chóng lớn quá. Suốt ngày hôm đó, tôi ở nhà nói chuyện với ngoại.

Ngày hôm sau, mẹ xin phép ngoại sang thăm nhà cậu Hai ở gần đó. Vì không quen đường sá nên cái Lan phải đưa mẹ con tôi đi. Vừa đến nơi, đã thấy cậu Hai đứng ở cổng, tươi cười mời mẹ con tôi vào nhà. Trong khi mẹ ngồi nói chuyện với cậu, tôi và cái Lan ra vườn ngồi chơi banh đũa. Đang chơi bỗng có tiếng ai lanh lảnh vang lên: “Xin chào! xin chào!”. Tôi ngó trước sau chả thấy ai cả, chỉ có một chiếc lồng chim treo trên cây mít trong đó có một con vẹt. Thấy tôi ngơ ngác, cái Lan nhanh nhẹn giải thích: 

 – Cậu Hai mê chơi chim lắm, con vẹt được xem là “con cưng” của cậu đấy! Nó nói được tiếng người, thấy ai quen nó nói suốt ngày. Nhưng đôi lúc nó cũng lì lắm, bảo mãi nó cũng chẳng thèm nói. 

Nghe cái Lan nói ra một tràng về con vẹt, tôi bèn tặc lưỡi khen:

– Dù sao nó nói được tiếng người là hay lắm rồi! 

Ngồi chơi với con vẹt không được bao lâu, cái Lan rủ tôi lên đồi sim chơi. Ở đây bạt ngàn là sim. Cây nào cây nấy đều ra rất nhiều quả. Quả nhỏ, tròn tím thẫm. Tôi đánh nó một bụng đầy sim. Sau đó hái một túi đây về làm quà cho mọi người.

Ngày kế tiếp, tôi và cái Lan đi vào xóm chơi. Ở đây, nhà nào cũng đẹp, vườn rộng với nhiều cây ăn trái. Không khí thoáng đãng mát mẻ. Tôi lẩm bẩm một mình: “Giá như ở thành phố có một khu vườn như thế này thì thích phải biết”. Cái Lan còn muốn rủ tôi đi nhiều nơi nữa, nhưng sáng mai tôi phải về rồi, tôi phải ở nhà chơi với ngoại vì chẳng biết đến bao giờ, tôi mới được trở lại đây. Suốt đêm đó, tôi chẳng thể nào chợp mắt được. Ánh trăng vàng len qua cửa sổ như muốn cùng tôi trò chuyện.

Sáng hôm sau, cả nhà ngoại đưa hai mẹ con tôi ra bến xe. Cái Lan cũng theo ra, nó sụt sịt khóc. Tôi cảm thấy lòng bâng khuâng, mắt cũng cay xè. Thấy thế mẹ liền nói:

– Thôi nào! Sang năm mẹ lại cho xuống thăm ngoại. 

Chia tay, tôi leo lên xe. Xe chạy, tôi vẫn cố ngoái lại nhìn mọi người . đến khi cảnh vật khuất hẳn phía xa.

Mặc dù đã về đến nhà, nhưng dư âm của một cuộc du lịch về làng quê êm ả mãi mãi in đậm trong tâm trí của tôi.

Bài tham khảo 2

Kể về một cuộc cắm trại Nhân dịp kỉ niệm ngày thành lập Đoàn hai mươi sáu tháng ba, trường em có tổ chức một buổi cắm trại cho học sinh lớp Bốn và lớp Năm tại khu du lịch: “Sài Gòn Water World”.

Ngay từ sáng sớm, các bạn học sinh đã có mặt đầy đủ. Ai nấy đều mặc quần áo mới, mang trên vai một ba lô với đầy đủ tiện nghi cho một cuộc du lịch cắm trại. Bên ngoài, những chiếc xe buýt đủ màu sắc đang sẵn sàng chở chúng tôi lên đường.

Sau khi ổn định tổ chức, thầy phụ trách hướng dẫn từng lớp lên xe theo quy định. Bảy giờ, xe bắt đầu chuyển bánh hòa vào dòng người trên đường. Buổi sáng, gió nhè nhẹ, những tia nắng ban mai như đang nhảy nhót, len lỏi trên các mái nhà và thậm chí chui vào cả trong xe. Qua nhiều chặng đường, chúng tôi đã đến nơi cắm trại. Cổng của công viên nước đã hiện ra, chúng tôi đều cảm thấy lòng phấn chấn hẳn lên. Xe vừa dừng, các bạn đã ùa xuống, ai nấy đều muốn nhảy ngay xuống nước mà tắm mà đùa cho thỏa thích. Bỗng một hiệu lệnh vang lên, chúng tôi nhanh chóng trở về vị trí của mình. Sau khi nghe mục đích, ý nghĩa, chương trình của buổi sinh hoạt tập thể toàn trường ôn lại truyền thống vẻ vang của Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh trong một không khí nghiêm trang và tự hào. Sau đó là các cuộc thi. Mở đầu, các lớp thi dựng trại. Một tiếng còi vừa dứt, các lớp hối hả dựng trại của mình. Tuy có sự phân công và tập dượt nhiều lần, nhưng chúng tôi vẫn cảm thấy bối rối, lúng túng. Cuối cùng lều của chúng tôi cũng được dựng lên. Các bạn nữ chăng những dây hoa được kết rất đẹp. Ảnh Bác Hồ được treo chính giữa, phía dưới ảnh là một chiếc bàn được phủ bằng một tấm rèm hoa, trên bàn một lọ hoa hồng màu đỏ rực rỡ. Trước trại là một tấm biển ghi tên lớp với chủ đề “Măng non”. Chúng tôi vừa trang trí xong thì cũng là lúc ba hồi còi vang lên báo hiệu giờ dựng trại đã hết. Lớp tôi xếp thành hai hàng chỉnh tề chờ Ban chỉ huy Liên Đội đến chấm điểm.

Đến giờ nghỉ trưa, cả lớp quây quần trong lều. Mặc dù bữa ăn chỉ có bánh mì với trái cây, nước lọc nhưng mọi người đều ăn rất ngon lành, vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ. Đúng hai giờ chiều lại diễn ra các cuộc thi: thi nghi thức đội, thi kéo co, thi nhảy bao bố, thi đi xe đạp chậm… Tiếng hò, tiếng hét làm vang động cả công viên nước. Cuối cùng tại một gò đất cao nơi được dùng để làm sân khấu thi biểu diễn văn nghệ. Từng tràng vỗ tay vang lên cổ vũ, tán thưởng những giọng ca hay, những điệu múa đẹp…

Thời gian trôi qua một cách nhanh chóng, trời đã về chiều, hoàng hôn buông xuống cũng là lúc buổi cắm trại kết thúc. Thay mặt cho toàn trường, chị Bí thư Đoàn lên công bố kết quả và phát thưởng cho những cá nhân và đơn vị đoạt giải. Không khí lúc này lại náo động hẳn lên, tiếng hò, tiếng reo không ngớt. Lớp nào cũng có phần thưởng. Chúng tôi thu dọn lều trại chuẩn bị ra về.

 Buổi cắm trại hôm nay thật là vui, chúng tôi được tận hưởng một không khí sinh hoạt tập thể đầy thú vị. Tôi hi vọng sang năm lại có một buổi cắm trại vui như thế này.

Nguồn website giaibai5s.com

Giải bài tập Tiếng việt lớp 4 tập 2 – Tuần 31: Kể chuyện: Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia
Đánh giá bài viết