Chúng em vừa tham dự Hội khoẻ Phù Đổng của các trường THCS trong huyện. Hội khoẻ mang tên người anh hùng Thánh Gióng, được phong Phù Đổng Thiên Vương để nói lên ý chí rèn luyện sức khoẻ, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của thế hệ trẻ Việt Nam. Câu chuyện Thánh Gióng em mới học hồi lớp 6 càng được khắc sâu hơn khi em tham gia hoạt động thể thao rất có ý nghĩa này.

Ai cũng biết, Thánh Gióng là người anh hùng đánh giặc cứu nước. Nhắc đến Thánh Gióng, ai cũng nghĩ ngay đến một nhân vật đầy dũng cảm, sức khoẻ phi thường và đặc biệt là tinh thần yêu nước không hề vụ lợi. Thánh Gióng để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong người đọc.

Sự ra đời của Thánh Gióng đúng là rất kì lạ, khác thường. Bà mẹ ướm thư vào vết chân khổng lồ mà mang thai. Sau mười hai tháng mới sinh ra Thánh Gióng. Chú bé tuy khôi ngô nhưng không biết nói, cũng chẳng biết cười, không biết đi, đặt đâu nằm đấy. Lúc này người đọc chưa có ấn tượng gì nhiều về Thánh Gióng. Một cậu bé không biết đi, không biết nói thì làm được việc gì ? Thế rồi đất nước lâm nguy, giặc ngoại xâm trần đến. Chính giữa lúc mọi người lo lắng thì chú bé chưa từng biết nói ấy lại cất tiếng nói xin đi đánh giặc. Tiếng nói đầu tiên của Thánh Gióng là tiếng nói của lòng yêu nước. Thật là kì diệu và cũng rất đáng tự hào. Các thứ cần thiết cho một vị dũng tướng thì Thánh Gióng đã nói với sứ giả. Nhưng một chú bé lên ba bé con con thì làm sao mà ra trận được ? Thế là điều kì lạ khác lại xảy ra. Chú bé ăn khoe quá và lớn nhanh như thôi : “cơm ăn mấy cũng không no, áo vừa mặc xong đã căng đét chí”. Bố mẹ chú phải nhờ dân làng giúp đỡ. Chi tiết này nói lên người anh hùng đánh giặc sinh ra từ nhân dân, được nhân dân nuôi dưỡng. Chưa hết ngạc nhiên về sự lớn nhanh, ăn khoẻ của cậu bé, em lại càng vui sướng và ngạc nhiên khi trước tình thế nguy cấp, chú bé vươn vai biến thành tráng sĩ oai phong lẫm liệt. Tráng sĩ mặc áo, cầm roi nhảy lên mình ngựa. Con ngựa sắt hí dài mấy tiếng, phun ra lửa và xông thẳng vào quân thù. Ngựa sắt trong phút chốc biến thành một con ngựa thần kì, đầy uy lực, làm tăng sức mạnh cho người dũng sĩ trẻ tuổi. Trong khi đánh giặc, cái roi sắt bị gẫy. Tình huống thật bất ngờ. Nhưng Thánh Gióng đã nhổ ngay các bụi tre cạnh đường quật vào giặc. Cây tre bình thường trở thành vũ khí làm cho quân giặc khiếp đảm “giẫm đạp lên nhau chạy trốn”. Một lần nữa em khâm phục, ngạc nhiên trước sức mạnh và sự mưu trí của người anh hùng. Nhờ sức mạnh đó mà Thánh Gióng đã đánh tan giặc Ân. Điều làm cho em càng kính trọng Thánh Gióng hơn nữa là khi đánh xong giặc, Thánh Gióng đã bay về trời, không ở lại để lĩnh thưởng. Thánh Gióng đánh giặc với tinh thần yêu nước, không màng danh lợi.

Thánh Gióng là một tấm gương về tinh thần yêu nước, là biểu tượng của sức mạnh dân tộc. Hình ảnh người anh hùng vẫn sống mãi trong lòng nhân dân. Hằng năm, Hội Gióng mở vào tháng tư để tưởng nhớ người anh hùng. Và nhà thơ Trần Đăng Khoa với trí tưởng tượng độc đáo đã hình dung ra Thánh Gióng trên bầu trời đất nước tuyệt đẹp trong bài thơ “Tháng ba”:

Nên trời rừng rực ráng treo
Tưởng như ngựa sắt sớm chiều vẫn bay.

Đề: Phát biểu cảm nghĩ về nhân vật Thánh Gióng
2.5 (50.54%) 74 votes