I. Yêu cầu

– Viết theo phương thức miêu tả – tả người.

– Nội dung : tả người đang làm một công việc yêu thích.

II. Gợi ý

– Đây là bài văn tả người – đối tượng được miêu tả là người thân – có thể là ông bà, bố mẹ, anh chị em. Do đó, nên chọn người thân nhất, có những điểm đặc biệt, có công việc em biết rõ để tả.

– Đây là người được tả trong hoạt động (làm công việc yêu thích), nên phải dành phần hợp lí để tả công việc.

– Nên kết hợp tả hình dáng với tính nết. Tả hình dáng trong hoạt động của nhân vật thì bài viết tự nhiên.

– Khi miêu tả, cần bộc lộ thái độ với nhân vật. Do đó, việc dùng từ, lựa chọn chi tiết miêu tả sẽ góp phần thể hiện tình cảm đó.

III. Lập dàn ý

 A. MỞ BÀI

Giới thiệu người được chọn, quan hệ với mình.

B. THÂN BÀI

1. Tả hình dáng

– Những đường nét đặc biệt tạo nên điểm không thể quên.

– Nên tả nhân vật trong hoạt động nào đó : chăm cây, đọc sách, kể chuyện, làm việc nhà,…

– Chọn tả những nét thể hiện tính cách nhân vật.

2. Tả tính nết

– Có thể dùng một sự việc nào đó để khắc hoạ tính cách.

– Có thể kết hợp tả hình dáng với tính nết.

C. KẾT BÀI

– Suy nghĩ về người được chọn để tả.

– Tình cảm, mong ước cho người đó.

IV. Bài minh họa

Năm nay, mùa thu đến sớm hơn. Hoa cúc ngoài vườn cũng theo gió thu về nở rực rỡ. Thời gian trôi nhanh thật. Đã bốn năm, kể từ mùa thu, ông ngoại tội về cõi vĩnh hằng. Thế nhưng hình ảnh của ông vẫn in đậm trong tâm trí tôi, tưởng như ông vẫn còn thấp thoáng giữa các luống hoa.

Vâng, ông tôi là người rất yêu hoa. Loại hoa gì ông cũng biết, cũng có thể kế tỉ mỉ cho tôi nghe. Nào hoa huệ, lay ơn, hoa hồng, hoa đào, hoa bưởi, hoa ngâu,… Riêng hoa cúc ông yêu nhất và nói về nó cũng nhiều nhất. Khi vườn nhà tôi chưa có hoa, mỗi khi bà đi chợ, ông thường nhờ bà mua hoa cúc. Còn khi hoa vườn nở, ông một mực chỉ cắm hoa vườn nhà.

Chiều nào, ông cũng chăm sóc vườn hoa. Ông kể cúc vàng là nét riêng của người phương Đông. Và nếu có đủ tiền, ông sẽ mua một chậu cúc đại đoá về • trồng. Tôi không nhớ rõ ông nói kĩ thế nào về loại cúc ấy, chỉ biết đó là niềm ao ước của ông tôi. Mỗi lúc ra vườn, ông thường dắt tôi ra để xem cho biết. Đầu tiên ông cầm kéo cắt tỉa hết lá sâu. Ông bảo lá sâu làm xấu cây hoa. Màu hoa vàng của các nổi trên lá xanh thật ưa nhìn. Sắc vàng óng làm ấm lòng con người, ngay cả khi người đó buồn. Sắc vàng làm vợi bớt nỗi đau. Sau khi tỉa lá, ông bảo tôi lấy chổi quét gốc, vun đất xung quanh vào cho cây. Ông cúi khom khom vì cái bệnh đau lưng không cho ông cúi quá thấp. Vậy mà cả vườn hoa, mấy năm trời một mình ông vun vén, bắt sâu, tưới nước. Ông tôi quét thật khéo léo. Chỉ có những cái lá được gom lại, không một chút đất bị vứt đi. Thật đúng là tấc đất tấc vàng. Ông tôi quý đất lắm. “Người già kĩ tính” – Tôi nghĩ vậy. Ông bao giờ cũng cẩn thận vây chút nước vào gốc cây rồi mới bón phân. Phân bón cũng được rải nhẹ một lớp. Tôi thường không đủ kiên trì làm việc này. Mình ông tôi với đôi bàn tay khéo léo đi khắp vườn cúc. Những lúc đó tôi nhìn mà thương. Ông cặm cụi, không biết mệt là gì để con cháu có thể thảnh thơi. Đôi khi tôi nghĩ sao ông vất vả vì hoa thể Chăm sóc gần một năm, chỉ để một mùa hoa rực lên rồi tàn đi ? Chắc phải có một lí do gì đó ? Câu hỏi của riêng tôi mãi mãi là câu hỏi thầm, chưa có lời giải đáp.

Suốt cả mùa hè, tôi luôn cùng ông tưới nước cho cây. Ông tôi không dùng bình có vòi sen. Ông dùng tay, rầy nước lên lá, lên cánh hoa, vào gốc cây. Ông ấy khéo, khéo lắm. Khéo đến nỗi nhiều khi tôi nghĩ ông là nhà ảo thuật tài ba, đang biến vườn thành muốn khóm hoa rực rỡ. Và vì lẽ đó tôi đặt thâm cho ông tên hiệu là “người đem mùa thu tới”.

Hình như khi chăm cây, ông tôi biết nói chuyện với hoa. Ông thường coi bông hoa như một cô bé con bé bỏng của mình để vỗ về, để tâm sự hay nhớ về điều gì đó. Khi đoá hoa đầu tiên trong vườn bừng nở, ánh mắt của ông long lanh một niềm vui sướng vô bờ.

Ông tôi, sớm chiều chăm bón từng bông cúc, từng cánh hoa, chiếc lá, âm thầm như một người thợ đang thêu dệt nên cái hồn của mùa thu.

Thế rồi đột ngột, ông tôi bị ốm, mắt kém hẳn đi. Mỗi lúc ra vườn, ông phải dò đường và công việc của ông cũng chậm lại. Vài tháng sau, ông lâm bệnh nặng và mất trước ngày sinh của tôi đúng một hôm. Cái ngày mà tôi thêm một tuổi, có thể giúp đỡ ông nhiều hơn trong công việc làm vườn.

Mùa thu năm nay cúc nở nhiều. Như mọi lần, tôi cắm một bình cúc lên bàn thờ ngày giỗ ông. Trong làn khói hương mỏng manh, tôi như thấy nụ cười chan chứa niềm vui của ông khi đón bông hoa đầu tiên bừng nở.

 

Đề: Miêu tả hình ảnh người thân của em trong công việc mà người đó yêu thích
Đánh giá bài viết