HƯỚNG DẪN 

So sánh hai câu kết trong bài Đường thi cổ điển Hoàng Hạc lâu của Thôi Hiệu và hai câu kết bài thơ mới Tràng giang của Huy Cận, ta thấy có gì đó gần gũi, thân mật trong nỗi sầu chung của thi nhân: 

Lòng quê dợn dợn vời con nước 
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
                                               (Tràng giang, Huy Cận) 

Quê hương khuất bóng hoàng hôn 
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai.
                                                     (Hoàng Hạc lâu, Thôi Hiệu) 

Giống ở chỗ cùng là âm điệu Đường thi mang nỗi sầu viễn xứ, nhớ quê. 

Câu thơ của Huy Cận độc đáo ở chỗ: Hơn một nghìn năm trước, Thôi Hiệu đứng trước dòng sông, nhìn khói sóng thì lòng dâng trào nỗi nhớ quê hương, đến thế kỉ XX, Huy Cận chỉ nhìn sông chưa thấy khói nhưng đã chìm ngập tâm hồn trong nỗi sầu xa xứ, nhớ nhà. Nỗi nhớ quê của ông dường như đã thường trực trong lòng. Ông luôn nghĩ về quê nhà mà không cần một chất xúc tác nào cả.

ĐỀ 252: So sánh hai câu kết trong bài Tràng giang của Huy Cận (Lòng quê dợn dợn vời con nước/ Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.) với hai câu kết trong bài Hoàng Hạc lâu của Thôi Hiệu (Quê hương khuất bóng hoàng hôn / Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai.)
Đánh giá bài viết