Tôi rút súng lục nổ một phát báo hiệu xuất phát. Sự hứng khởi tràn trề trong lòng người vào cuộc đua. Sa Thèn lao vào đi như một mũi tên. Con ngựa của cậu hay thật. Tôi chỉ thấy một vệt đen vèo qua mặt. Một ngọn gió đen bay vút đi trong tiếng hí dài xa. Con Mai Hoa của tôi bị kích động. Bờm nó dựng lên rồi lướt như sóng. Cái ức trắng nõn của nó xé gió vun vút. Hai ngọn gió đen và trắng lướt song song. Tất cả cây rừng quay đảo xung quanh. Hai kị sĩ lao về phía mặt trời vàng rực.

Sa Thèn quả là một tay sành chơi ngựa. Con Ô của cậu vọt lên trước Mai Hoa một thân. Nhưng chỉ có thế thôi, không xa hơn được nữa. Ngược lại, về sau, con Mai Hoa lại dịu dàng êm ái lướt tới đưa tôi lên vào một cái qua mặt con Ô

Tiếng người kị sĩ trẻ tuổi hét lên đằng sau giận dữ. Con Ô như có quỷ thần dữ tợn nhập vào bốn vó đen nhánh. Mặc dù vậy, nó vẫn bị Mai Hoa bỏ rơi. Nhưng tôi không muốn làm cho anh bạn trẻ hiếu thắng phải đau khổ. Tôi ghìm Mai Hoa lại. Và khi nó tới đích thì con Ô cũng vừa vặn tới. Mắt nó đỏ nọc, trợn ngược lên, căm tức….

Nguyễn Phan Hách (Trích Dòng suối hoang) – Giaibai5s.com

Bài số 92: Đua ngựa
5 (100%) 1 vote